Sau khi mê ngủ vài tiếng, khi Giản Dao tỉnh dậy, ánh đèn sợi đốt làm cô đau mắt. Cô nheo mắt và đầu . Bầu trời bên ngoài cửa sổ tối sầm và mưa vẫn còn rơi như trút nước.
"Em tỉnh ."
Giọng quen thuộc vang lên bên tai, khiến cô bất giác rùng một cái. Giọng ...
Tiểu Hạ
Là Phó Thịnh Niên.
Người đàn ông nắm c.h.ặ.t t.a.y cô , cô rút tay theo phản xạ.
Sau khi mắt thích nghi với ánh sáng trong phòng bệnh, cô cúi mắt xuống bụng . Nó nhỏ hơn nhiều. Mặc dù còn phẳng như nhưng trông nó cũng giống một phụ nữ đang mang thai gần tám tháng.
Sau khi Ngô Tuấn đá và đánh đập dã man và trải qua nhiều đau thương, cô rằng đứa trẻ ít cơ hội sống sót. Cô đau khổ, cổ họng như chặn bởi thứ gì đó cứng cứng. Cô nhưng thể phát tiếng nào, chỉ nước mắt lặng lẽ chảy dài.
Phó Thịnh Niên đau lòng đến đỏ cả mắt, nhẹ nhàng đỡ cô dậy, ôm cô lòng.
Giản Dao đẩy , nhưng cô rã rời, còn chút sức lực nào để chống cự.
Cô nức nở.
Phó Thịnh Niên an ủi cô , môi mấp máy hé mở nhiều nhưng lời nào. Nghĩ đến cảnh cô trong vũng m.á.u và đứa con mất, lòng đau nhói vô cùng, đau đến nỗi dù hàng ngàn từ để , cũng diễn tả thế nào.
Anh chỉ thể ôm chặt cơ thể lạnh ngắt của cô và để cô một lúc lâu. Cảm thấy cô ngủ trong vòng tay , buông cô và cẩn thận đặt cô trở giường.
Anh bên giường canh chừng suốt một ngày một đêm, chợp mắt. Đến ngày hôm , mắt đỏ lên, râu mọc lởm chởm, cả tiều tụy hốc hác.
Trong thời gian , Tả Nhất hai đến đồn cảnh sát, Ngô Thanh Phong khai nhận bộ sự việc, thậm chí còn thú nhận chuyện g.i.ế.c của Giản Dao hai mươi năm . nhận hết tội về , gạt Mạnh Mỹ Trúc và Giản Thì ngoài một cách sạch sẽ.
Hiện tại, cảnh sát đang truy lùng Ngô Tuấn.
Chị Nguyễn đang tạm giam, hành vi của chị sẽ pháp luật trừng trị.
Tả Nhất bước phòng bệnh, định báo cáo tình hình cho Giản Dao, nhưng thấy cô như mất hồn, bất động giường, chịu ăn uống gì, chỉ dựa truyền dịch và dinh dưỡng.
"Đừng làm phiền cô , gì với ."
Phó Thịnh Niên dậy, hiệu cho Tả Nhất ngoài chuyện.
Tả Nhất theo khỏi phòng bệnh, báo cáo chi tiết những gì cảnh sát điều tra .
Bác sĩ điều trị của Giản Dao tình cờ tới. Tả Nhất ngừng và tiếp tục chủ đề nữa. Bác sĩ điều trị thẳng đến chỗ Phó Thịnh Niên và với giọng nghiêm túc: "Phó tổng, chuyện với về tình hình của Phó phu nhân.”
"Cô thế nào ?"
"Tình hình của cô vẫn định, nhưng chúng thuyết phục cô ăn. Cô thể từ chối ăn. Ngoài , mẫu tủy xương của Phó phu nhân lấy . Có vết bầm tím và lỗ kim ở gai chậu phía của cô ."
Phó Thịnh Niên choáng váng, đầu đau như búa bổ, suýt nữa vững. Anh vội vịn tường mới gắng gượng ngã.
Bác sĩ đỡ xuống ghế ngoài hành lang, thở dài : "Phó phu nhân mất m.á.u khá nhiều, nhất định chú ý bổ sung m.á.u qua ăn uống. Cơ thể của cô cần chăm sóc cẩn thận, nếu điều dưỡng , dễ ảnh hưởng đến khả năng sinh con."
Đầu Phó Thịnh Niên ong ong, đau âm ỉ, bóp chặt huyệt thái dương mới đỡ phần nào.
"Phó tổng, ? Sắc mặt lắm..."
Những lời đó của bác sĩ, lọt chữ nào, khuôn mặt tuấn tú tái nhợt, trán lấm tấm mồ hôi lạnhTrong đầu chỉ vang lên câu của bác sĩ: "Phó phu nhân dường như lấy tủy xương."
Tủy xương!
Đó là thứ Giản Thì đang cần nhất!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham-gian-dao-va-pho-thinh-nien/chuong-161-pho-tong-bay-gio-anh-hai-long-chua.html.]
Dù khát khao sống đến , cũng thể đối xử với Giản Dao tàn nhẫn như , làm thể là con ?
Tàn nhẫn như rắn rết!
Anh siết chặt nắm đấm, gân xanh nổi lên trán, mắt đỏ ngầu, nước mắt suýt nữa rơi xuống.
Bác sĩ dáng vẻ của dọa cho hoảng sợ: "Phó tổng, chứ? Anh thấy khỏe ?"
Điền Dã thấy , vội bước đến mặt bác sĩ, liếc Phó Thịnh Niên nhanh: "Phó tổng khỏe lắm, gì bác sĩ cứ dặn dò ."
Anh kéo bác sĩ sang một bên, chăm chú hết lời dặn dò bước nhanh đến mặt Phó Thịnh Niên.
"Phó tổng, đau đầu ?" “Ừ”
Đầu đau như nứt .
Anh ngẩng đầu, tựa ghế, cố gắng kìm nước mắt.
"Cậu lập tức liên hệ với bệnh viện bên , về Thành phố A ngay, ngăn cho Giản Thì tiến hành cấy ghép tủy xương."
Điền Dã sững : "Đã tìm tủy phù hợp ?"
"Ngô Thanh Phong và Ngô Tuấn lấy từ Giản Dao. Tôi cần dùng cách gì, nhất định ngăn cho ."
Điền Dã kinh ngạc tột độ: "Tôi... sẽ về ngay."
Anh rời , Phó Thịnh Niên chợt thấy ở cửa phòng bệnh.
Anh sang, ánh mắt chạm Giản Dao, tim chợt thắt , quên cả đau đầu, vội vàng dậy về phía cô .
Toàn Giản Dao run rẩy, cô thấy cuộc chuyện giữa Phó Thịnh Niên và Điền Dã, thì lưng cô đau như là do Ngô Thanh Phong và Ngô Tuấn lấy tủy xương.
Làm mất đứa con của cô vẫn đủ, còn lấy tủy xương của cô để cứu Giản Thì... Phó Thịnh Niên bước tới, ôm chặt cô lòng.
Anh ôm chặt, cảm nhận rõ cơ thể cô đang run lên, cô yếu ớt như sắp ngã quỵ. "Bây giờ hài lòng ?"
Cô nghiến răng, từng chữ như xé nát trái tim .
"Anh thương xót Giản Thì, trong mắt, trong lòng chỉ cô . Bây giờ con cũng mất , họ lấy tủy xương của , cuối cùng cô cũng cứu, hài lòng ? Phó Thịnh Niên, hài lòng ?"
Cô dốc hết sức lực vùng khỏi vòng tay đàn ông, đến nghẹn ngào.
"Tất cả đều là tại ! Là tiết lộ hành tung của , khiến thành thế . Chẳng lẽ ai từng với là đừng tìm ?"
Cô ngờ tính toán đều vô ích, cuối cùng Ngô Thanh Phong tìm cô nhờ Phó Thịnh Niên.
"Không , là..."
Tên Đường Tiêu nghẹn nơi cổ họng, kịp thì Giản Dao cắt ngang.
"Anh im , đừng giải thích, gì cũng tin, giống như ngày xưa tin . Tôi sẽ bao giờ tin nữa, cần ở đây, , đơn ly hôn sẽ nhờ gửi cho , nếu ký thì chúng chỉ còn cách tòa."
Nói xong, cô lau nước mắt, lê bước nặng nề trở về phòng bệnh.
Phó Thịnh Niên theo , nhưng bước tới chiếc gối Giản Dao ném trúng mặt. Chiếc gối rơi lặng lẽ xuống đất.
"Anh !"
Giản Dao gào lên, yếu ớt bệt xuống sàn.
Lục Ngộ Chi bước phòng bệnh chứng kiến cảnh tượng , cả sững , một loạt cảm xúc phức tạp ùa đến: sốc, kinh ngạc, xót xa, thương cảm... Mọi cảm xúc như nổ tung trong lồng n.g.ự.c .