Thời gian không phụ tình thâm- Giản Dao và Phó Thịnh Niên - Chương 127: Anh ấy hy vọng là con gái

Cập nhật lúc: 2025-11-10 16:20:08
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai ngã lăn xuống đất, cơ thể dính chặt .

Giản Dao thở gấp, tim như nhảy khỏi cổ họng.

Cúi đầu Phó Thịnh Niên đang cô ôm trong lòng, đầu kịp cô che chắn nên va , giận xót.

"Anh tự ý dậy làm gì, nhỡ té thì ?"

"Anh còn dọa em, còn giả vờ mất trí nhớ nữa!"

đ.ấ.m vai một cái, nhưng sợ làm đau nên dùng lực nhẹ.

Người đàn ông bật , dậy ôm cô lòng, tay xoa đầu cô.

"Anh xin ."

"Sau dọa em nữa."

"ừ, dám nữa."

Giản Dao nguôi giận, vì mê man suốt mấy ngày liền cuối cùng cũng tỉnh , tâm trạng cô thật .

Cô đỡ Phó Thịnh Niên trờ giường, đắp chăn cho , đó vội gọi bác sĩ. Sau khi kiểm tra, bác sĩ xác nhận tình trạng hỏi phục của Phó Thịnh Niên .

Giản Dao cuối cùng cũng yên tâm. Hôm đó, cô kêu giúp việc nấu canh gà mang đến, đó tự tay đút cho Phó Thịnh Niên ăn.

Cô ờ bệnh viện chăm sóc suốt hai tuần, đến khi vết thương ở bụng tháo chi, Phó Thịnh Niên mới xuất viện về nhà tĩnh dưỡng.

Lão phu nhân từ sáng sớm đợi ở cổng biệt thự. Khi thấy đoàn xe tiến sân, bà chống gậy bước xuống bậc thềm, quản gia và giúp việc cũng theo đón Phó Thịnh Niên và Giản Dao.

Hôm xuất viện, Phó Thịnh Niên lập tức cho mời cảnh sát phụ trách vụ án của đến, kể chi tiết những gì nhớ khi tai nạn xảy .

Cảnh sát đó gọi điện mời một họa sĩ phác họa chân dung tội phạm đến, mất cả nừa ngày

để vẽ chân dung đàn ông tóc dài.

Giản Dao luôn túc trực ở bên cạnh Phó Thịnh Niên. Cô bức vẽ, đàn ông trong tranh đội mũ, đeo khẩu trang, che kín gương mặt, chỉ để lộ đôi mắt, hơn nữa đôi mắt to và sâu hút, mắt hai mí. Trên mí mắt một vết sẹo đặc trưng kéo dài từ đầu mày đến đuôi mắt.

Tiễn cảnh sát vể xong, Giản Dao nhịn với Phó Thịnh Niên rằng: "Người đó là đồng bọn của Mạnh Mỹ Trúc, nên cho âm thầm theo dõi Mạnh Mỹ Trúc ?"

Chắc chắn Mạnh Mỹ Trúc sẽ gặp đàn ông đó, sẽ tìm cơ hội bắt .

Tiểu Hạ

Những điều cô nghĩ đến thì Phó Thịnh Niên nghĩ đến từ lâu. Sau khi Mạnh Mỹ Trúc g.i.ế.c hại Giản Dao, cho theo dõi bà , nhưng kết quả gì.

Mỗi ngày Mạnh Mỹ Trúc chỉ spa hoặc tụ tập với mấy quý bà khác để chơi mạt chược, chứ từng gặp đàn ông .

"Vậy còn Giản Thi thì ... cho theo dõi cô ?"

Giản Dao cẩn trọng quan sát sắc mặt Phó Thịnh

Niên, nếu theo dõi Mạnh Mỹ Trúc tác dụng, lẽ theo dõi Giản Thi sẽ tìm manh mối.

Phó Thịnh Niên mỉm đầy ẩn ý: "Em gã đó là đồng bọn của Mạnh Mỹ Trúc ? Hắn và Thi Thi lẽ liên quan gì ."

"Mạnh Mỹ Trúc và Giản Thi là cùng một giuộc, nghĩ Giản Thi sự tổn tại của đàn ông đó ?"

"Người kiểu gì để con gái dây dưa với một kẻ g.i.ế.c chứ?"

"Mạnh Mỹ Trúc chính là loại đó. Không, bà , bà chuyện gì cũng dám làm."

"Giản Dao..."

Phó Thịnh Niên còn định gì nữa, đột nhiên đau đầu dữ dội, cảm giác như vật nặng bổ xuống đầu .

Thấy ôm đầu, khuôn mặt điển trai lập tức tái mét hẳn , Giản Dao hoảng hốt.

"Đau đầu ?"

"ừ."

"CÓ cần bệnh viện ?"

Anh lắc đầu, bảo cô lấy thuốc giảm đau.

Cô chạy nhanh ngoài phòng sách thì quát: "Không chạy, chậm thôi."

Cô đành chậm .

Lấy thuốc giảm đau về, cô Phó Thịnh Niên uống thuốc xong dựa ghế sofa với khuôn mặt trắng bệch, trán đầy mồ hôi, cô dám nhắc đến chuyện Giản Thi nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham-gian-dao-va-pho-thinh-nien/chuong-127-anh-ay-hy-vong-la-con-gai.html.]

Anh đến giờ vẫn gọi Giản Thi là "Thi Thi"...

Trong lòng cô chợt cảm thấy chua xót.

Phó Thịnh Niên vì cô mà cắt đứt liên lạc với Giản Thi, nhưng lúc gặp tai nạn, cứu là Giản Thi. Liệu còn nghĩ Giản Thi là cô gái ?

Nếu mục tiêu của tên tóc dài là cô, nhưng làm Phó Thịnh Niên thương ngoài ý , thì sẽ để Phó Thịnh Niên chết, vì Phó Thịnh Niên là mà Giản Thi nhung nhớ ngày đêm.

Giản Thi tình cờ xuất hiện ở hiện trường tai nạn, đúng lúc cứu Phó Thịnh Niên, liệu đó

chỉ là trùng hợp?

tin đó là trùng hợp.

Cô cho rằng Giản Thi đàn ông đó, khi Giàn Thi còn báo tin để đến cứu Phó Thịnh Niên chừng.

"Còn đau ?"

xuống bên cạnh ghế sofa, nhẹ nhàng xoa thái dương cho Phó Thịnh Niên.

Chân mày dần giãn , đôi mắt sâu thẳm của cô, khóe môi cong lên.

"Đỡ nhiều ."

"Để em dìu về phòng nghỉ nhé."

Người đàn ông trả lời mà chi cô chăm chú. Một lúc , lẽ cơn đau dịu , bỗng kéo cô lên đùi , ngón tay thon dài nâng nhẹ cằm cô lên, chiếc môi mỏng của khẽ hôn lên má cô.

Anh vùi mặt cổ cô, khẽ hôn lên xương quai xanh gợi cảm của phụ nữ mặt, đó bế cô lên rời khỏi phòng sách.

Bất ngờ bế ngang, cô theo phản xạ ôm lấy cổ , cô lo lắng cho vết thương của

, bèn vùng vẫy leo xuống:

"Vết thương của còn lành hẳn, đừng bế em nữa."

Anh bật khẽ, chẳng để ý đến lời cô, cứ thế thẳng phòng ngủ.

Đặt cô lên giường, đè lên cô, hôn một lúc nghiêng bên cạnh, một tay nhẹ nhàng vuốt ve phần bụng nhô lên của cô, thều thào: "Đặt tên cho con ."

"Còn là trai gái mà."

"Vậy đặt tên cho cả con trai và con gái luôn ."

Cô bật , hỏi : "Anh sinh con trai con gái?"

"Con gái, con gái chắc chắn sẽ giống em."

Câu trả lời khiến cô bất ngờ, cô tưởng sẽ thích con trai hơn.

"Vậy nghĩ tên con gái nhé."

Phó Thịnh Niên "ừ" một tiếng, nhẹ nhàng ôm cô lòng, mặt áp cổ cô một lúc ngẩng lên cô: "Ái Dao thì ?"

Giản Dao sững sờ.

Ái Dao? Yêu Dao?

Anh lấy tên cô đặt tên cho con ?

Còn dùng chữ "Ái" nữa...

Anh đang ngầm rằng yêu cô ?

Cô ngơ ngẩn , mặt dần ừng hồng.

Anh bật , véo má cô: "Không thích thì đồi tên khác."

"Không, thích mà, Ái Dao... tên lắm."

"Vậy nghĩ tiếp tên con trai nhé, em nghĩ ."

Giản Dao nhíu mày suy nghĩ lâu, nhưng nghĩ cái tên nào . Cứ nghĩ tới hai chữ "Ái Dao", trái tim cô mềm nhũn, đầu óc lâng lâng, tập trung nổi.

Phó Thịnh Niên giục cô, thấy tên con trai cần gấp, thậm chí linh cảm mãnh liệt rằng Giản Dao đang mang thai một bé gái. Anh một cô con gái xinh thông minh như Giản Dao.

Chờ con gái chào đời ... bọn họ sẽ sinh thêm một con trai nữa!

Nghĩ đến đây, khóe môi bất giác cong lên, bất ngờ lật đè lên Giản Dao.

Loading...