Thời gian không phụ tình thâm- Giản Dao và Phó Thịnh Niên - Chương 121: Hôn mê bất tỉnh

Cập nhật lúc: 2025-11-10 16:18:31
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên con phố vắng lạnh vang lên tiếng phanh xe chói tai, tiếp theo là tiếng hét thất thanh của một phụ nữ.

Ánh mắt của Phó Thịnh Niên trở nên mơ hổ, lờ mờ thấy một chiếc xe dừng cách đó xa, một phụ nữtừtrên xe bước xuống, về phía , miệng há to la hét.

"Ở đây xảy tai nạn giao thông, cần cấp cứu, vị trí ở..."

Anh loáng thoáng tiếng cô gọi cấp cứu, nhưng kèm theo đó là tiếng ù tai dữ dội, rõ lắm. Anh cốgắng giữcho tỉnh táo thêm một lúc, nhưng mí mắt nặng trĩu thề mở nữa, ý thức dần chìm bóng tối hỗn loạn.

Một giờ tai nạn, Giản Dao nhận cuộc gọi từ Điền Dã, Phó Thịnh Niên đưa đến bệnh viện.

Cô đang ăn cơm với cố Tương trong nhà hàng. Nghe xong cuộc gọi từ Điền Dã, sắc mặt cô tái nhợt đến mức trắng bệch, lập tức dậy, khoác áo khoác lao ngoài.

Một hàng vệ sĩ hộ tống cô rời khỏi khu dân cư, lái xe

đưa Cô đến bệnh viện.

Phó Thịnh Niên vẫn đang cấp cứu, khỏi phòng phẫu thuật. Ngoài hành lang, một nhóm vệ sĩ áo đen do Điền Dã cầm đầu. Trên chiếc ghế sát tường còn một phụ nữ đang , mặt trắng bệch như dọa sợ, ngơ ngác đó, đôi vai còn đang khẽ run.

"Thi Thi?"

Giản Dao kinh ngạc phụ nữngồi ghế.

Nghe thấy tiếng cô, Giản Thi đầu , há miệng nhưng phát tiếng nào.

Cô bước nhanh về phía , nắm lấy vai Giản Thi, cảm xúc kích động lạ thường: "Đã xảy chuyện gì ? Tại Phó Thịnh Niên gặp tai nạn? Có liên quan đến em ? Sao em ở đây?"

Giản Thi lắc đầu, đẩy mạnh cô .

đẩy ngã bệt xuống đất, Điền Dã hoảng hốt chạy đến đỡ cô dậy.

"Phu nhân, cô ?"

"Không ."

"Chính tiểu thưGiản là gọi xe cứu thương." Điền Dã vẻ mặt nặng nề.

Anh đỡ Giản Dao lên ghế, định thêm vài lời trấn an cô, nhưng Giản Dao bỗng nhiên bình tĩnh ,

thêm câu nào nữa, ánh mắt dán chặt cánh cửa phòng cấp cứu đang đóng chặt.

Hành lang rơi cơn tĩnh lặng, bầu khí nặng nể đến mức khiến ngập thở.

Trái tim Giản Dao như bóp nghẹt, cô sợ Phó Thịnh Niên sẽ xảy chuyện.

Trong đầu cô liên tục hiện lên hình ảnh Phó Thịnh Niên trong thang máy, khóe môi cong lên với cô, từ khi nào nước mắt làm nhòe tẩm mắt.

Không bao lâu , cánh cửa phòng cấp cứu cuối cùng cũng mở .

Lã Tây mặc bộ đồ phẫu thuật vội vã bước ngoài.

Giản Dao lập tức bật dậy, lao về phía Lã Tây.

"Phó Thịnh Niên thế nào ?"

Lã Tây thở dài một : "Anh qua cơn nguy kịch, nhưng đầu tổn thương nặng, thề xác định bao giờ tỉnh ."

Đẩu óc Giản Dao "ù" lên, suýt chút nữa ngã quỵxuống.

Lã Tây đỡ lấy cô, an ùi: "Có thề sẽ tỉnh ngay thôi, cô đừng lo."

Y tá đẩy Phó Thịnh Niên khỏi phòng cấp cứu, thấy đầu quấn băng, khuôn mặt trắng bệch đến đáng sợ, Giản Dao lo lắng giãy giụa thoát

khỏi tay Lã Tây, nhưng Lã Tây giữ chặt lấy vai: "Giản Dao, cô đừng kích động, coi chừng động thai. Để y tá đưa về phòng bệnh ."

Trong lúc Lã Tây còn đang cản cô, Giản Thi lao thằng về phía Phó Thịnh Niên.

Cô nhào lên giường của Phó Thịnh Niên, hai tay ôm chặt lấy .

Mấy y tá biến sắc, cố gắng kéo cô khỏi Phó Thịnh Niên, nhưng Giản Thi ôm chặt lấy bệnh giường chịu buông.

Tiểu Hạ

"Anh Niên..."

"Cô đừng đè lên bệnh nhân, phẫu thuật xong, đểu là vết thưong!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham-gian-dao-va-pho-thinh-nien/chuong-121-hon-me-bat-tinh.html.]

Giản Thi như thấy lời khuyên của y tá, nước mắt rơi lã chã.

Vệ sĩ lập tức tiến lên kéo Giản Thi khỏi Phó Thịnh Niên. Nhìn thấy phẩn bụng Phó Thịnh Niên loang lổ máu, Giản Dao tức đến mức ngất lịm tại chỗ.

Khi tỉnh , cô phát hiện đang giường bệnh, chỉ Điền Dã ở bên cạnh, cô lập tức bật dậy, hỏi:

"Phó Thịnh Niên ?"

Điền Dã bước lên hai bước, : "Phó tổng chuyển phòng bệnh, vết thương chảy m.á.u xừ lý , hiện tại nữa, chỉ là... vẫn

"Đưa gặp â'y."

Điền Dã gật đầu, đỡ cô xuống giường, dẫn cô đến phòng bệnh của Phó Thịnh Niên.

Vệ sĩ đều đang canh ngoài cửa phòng, vì để cho Giản Thi đến gần Phó Thịnh Niên nữa, thậm chícòn cửhai bên cạnh canh chừng cô .

Giản Thi chịu rời , đuổi ngoài mà vẫn mặt dày , ở ghế hành lang, mặt mày trắng bệch.

Giản Dao lúc còn tâm trí gì để ý tới cô nữa, bèn thẳng phòng bệnh của Phó Thịnh Niên.

Lão phu nhân bên giường , mắt đỏ hoe, rõ ràng .

Thấy cô đến, lão phu nhân vươn đôi tay run rẩy , lập tức nước mắt bà rơi, Giản Dao vội bước tới nắm lấy tay bà.

"Bà ơi, bà đừng lo, Thịnh Niên qua cơn nguy kịch ."

Rõ ràng bản cô cũng đang lo chết, nhưng vẫn cố gắng mạnh mẽ an ủi lão phu nhân.

Lão phu nhân vốn đang bệnh, trụ lâu, cơ thê’ bắt đầu mệt mỏi.

Giản Dao gọi đưa lão phu nhân vể nghỉ, còn thì ở chăm sóc Phó Thịnh Niên, cứ nhưthế cô thức suốt cả đêm.

Ngày hôm .

Cô chợt mở mắt, phát hiện đang gục bên giường, ngủ quên từ lúc nào. Cô ngẩng đầu lên , Phó Thịnh Niên vẫn đang nhắm mắt giường, các chỉ máy theo dõi đểu bình thường, nhưng vẫn tỉnh.

Cô nắm lấy tay , nước mắt kìm rơi xuống.

"Phó Thịnh Niên, đừng ngủ nữa, mau tỉnh , mở mắt em ."

Bên ngoài bỗng vang lên tiếng ào.

Là Giản Thi đang làm loạn, vệ sĩ đang cản cô .

"Tại chị thì ? Tôi là em gái chị , là em ruột của phu nhân tổng giám đốc, thăm Niên, các tránh hết cho !"

Giản Dao vốn để tâm đến cô , nhưng sợ tiếng làm ảnh hưởng đến Phó Thịnh Niên. Cô lau nước mắt, dậy ngoài mở cửa.

Nhìn thấy Giản Thi vệ sĩ chặn bên ngoài, cô nhịn nổi nữa, giơ tay tát thằng một cái.

Giản Thi ngờ cô tát , cô loạng choạng ngã xuống đất.

"Chị dựa mà đánh em? Là em cứu Niên, em gặp !"

Giản Thi bò dậy, như phát điên xông về phía phòng bệnh.

Chát!

Lại thêm một cú tát mạnh đánh lên mặt cô .

Giản Dao nghiến răng, gio tay định đánh tiếp thì cổ tay Lã Tây giữ chặt.

"Đủ ."

"Anh buông ."

"Đừng đánh nữa, Thịnh Niên còn tỉnh, mấy còn gây náo loạn đến bao giờ?"

Giản Thi thấy Lã Tây, lập tức tỏ tội nghiệp, cô ôm chặt lấy tay Lã Tây bật .

"Anh Lã Tây, em chỉ gặp Niên thôi mà, thế mà chị cứ nhất quyết cho em . Em là ân nhân cứu mạng của Niên mà, chẳng lẽ ngay cả một cái thôi cũng ?"

Lã Tây câu nào câu nấy cũng là " Niên", khuôn mặt điển trai của càng lúc càng sa sẩm.

Anh buông tay Giản Dao , túm lấy tay Giản Thi lôi cô về phòng làm việc của

Loading...