Thoát tra nam, gặp cặn bã - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:45:37
Lượt xem: 121

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày xưa thấy đủ, giờ thì thấy thấy phiền.

 

Tôi bế con trai, đầu bước phòng.

 

, thấy.

 

Nét mặt Diệp Huyền đang sụt sùi bỗng biến mất sạch, thằng bé khiêu khích Hạ Ngạn, môi khẽ động, chậm rãi thốt hai chữ:

 

“Thằng ngu.”

 

Hạ Ngạn tức đến xanh mặt.

 

Trưa hôm , dì giúp việc làm cơm xong.

 

Hạ Ngạn cẩn thận dìu Lâm Kiều xuống, gắp thức ăn cho cô , ánh mắt cúi xuống đầy vẻ dịu dàng. Cứ như thể cơn thịnh nộ hôm qua từng xảy .

 

Nếu lúc ngẩng đầu lên, chắc chắn sẽ quên thốt một câu: Trước đây cũng đối xử với như .

 

thời gian hai họ tình tứ.

 

đang bận tranh luận với con trai.

 

Diệp Huyền: “Mẹ, con ăn KFC.”

 

Tôi nghiêm túc: “Huyền , ăn quá nhiều KFC sẽ biến con thành một bé béo ú. Gà rán, Coca, hamburger đều là thực phẩm lành mạnh.”

 

Diệp Huyền làm nũng, còn quyến rũ : “Mẹ ơi, chúng ăn ít thôi mà. Mẹ thử nghĩ xem, khi công viên giải trí về, một chiếc burger gà rán tiêu xanh giòn rụm bên ngoài, mềm bên trong, kèm Coca chanh đá, cả cái đùi gà lớn giòn tan nữa...”

 

Giới hạn của sụp đổ, vỗ đùi: “Được, cuối tuần dẫn con !”

 

Khụ khụ, đừng trách kiên định, cũng thèm KFC.

 

Diệp Huyền hôn chụt lên má , nụ rạng rỡ lan tới khóe mắt: “Mẹ tuyệt vời nhất! Mẹ là nhất đời!”

 

Hạ Ngạn thấy chẳng thèm bố thí cho nửa ánh mắt, trong lòng tức giận, động tác nhẹ nhàng ban nãy cũng trở nên qua loa.

 

“A Ngạn, em thích ăn cần tây.” Lâm Kiều lén lút một cái, khẽ .

 

Hạ Ngạn để ý đến cô .

 

Ánh mắt đổ dồn và Diệp Huyền đang tương tác.

 

Đáy mắt đen tựa vực sâu, gân xanh tay nổi lên, cứ như thể bẻ gãy đôi đũa.

 

Tôi chú ý tới cảnh , trong lòng lạnh.

 

Đàn ông đúng là tiện.

 

Khi trao cho tình yêu cháy bỏng, vứt bỏ như cỏ rác.

 

Khi thèm liếc mắt tới, ngừng dò xét tình cảm của , thậm chí còn dán như chó săn.

 

Một phụ nữ c.h.ế.t tâm, nghĩ cô còn đầu ?

 

Cha ruột của Diệp Huyền là ai, thằng bé kín miệng , cũng hỏi nhiều.

 

Nhà họ Mạnh dù cũng là thế gia hào môn, đừng nuôi một đứa trẻ, nuôi mười đứa cũng dư sức.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thoat-tra-nam-gap-can-ba/chuong-4.html.]

Bố chỉ là con gái độc nhất, cực kỳ cưng chiều .

 

Khi xưa gả cho Hạ Ngạn, họ cũng từng phản đối.

 

Lúc đó, Hạ Ngạn vẫn lòng, đối xử với cực kỳ .

 

Rõ ràng giỏi may vá, cố tự tay đan khăn quàng cổ cho .

 

Những đường kim mũi chỉ thô kệch, hoa văn quê mùa, cố ý một câu " thật", ánh mắt tối sầm , nhưng vẫn kiên định : “Anh sẽ học hỏi tử tế, cố gắng đan cho Yên Nhi nhà chiếc khăn và ấm nhất!”

 

Tôi ôm cổ rằng đùa thôi, thích. Ánh mắt rực rỡ như những vì , cúi xuống hôn lên mắt .

 

Tôi hàn, mùa đông tay chân dễ lạnh cóng, nắm lấy bàn tay lạnh như kem của , đặt lồng n.g.ự.c ấm áp, mỉm cưng chiều: “Anh nguyện ý sưởi ấm đôi tay cho Yên Nhi nhà cả đời.”

 

Khi đám du côn bắt nạt, giáng lâm như một vị thần, đánh cho chúng chạy té khói, chiếc áo khoác đen trùm lên , mùi bạc hà thoang thoảng khiến nước mắt chảy : “Hạ Ngạn... em sợ.”

 

Hạ Ngạn vụng về lau mặt đỏ bừng: “Đừng , đánh đuổi chúng .

 

“Yên Nhi, sẽ bảo vệ em cả đời.”

 

Ngay cả bố , gian xảo như cáo già thương trường, thấu lòng , cũng từng nghi ngờ sự chân thành của Hạ Ngạn dành cho cô con gái độc nhất.

 

Huống chi là , đang chìm đắm trong sự dịu dàng và cưng chiều của ?

 

Khoảnh khắc ngoại tình.

 

Thế giới của tĩnh lặng, héo tàn, đầy rẫy sự hoang đường.

 

Lúc đó đang trong trung tâm thương mại, tay còn cầm chiếc áo sơ mi đen chọn cho .

 

Trong điện thoại, những bức ảnh hai họ nắm tay, hôn vô cùng chói mắt.

 

Trong trung tâm thương mại.

 

Bài hát buồn cứ vang lên từng câu từng chữ.

 

“Thực em hiểu/em hề hiểu/Kết cục là chia ly/em chia ly/Em vẫn ôm điện thoại ngu ngốc chờ đợi/Em cũng thể buông bỏ/nhưng thể buông bỏ /Yêu yêu/đều là ngoại lệ.”

 

Nước mắt rơi xuống màn hình điện thoại, tầm nhòe .

 

Tôi ngơ ngác ngẩng đầu.

 

Bài hát vẫn tiếp tục.

 

“Quần áo để , vẫn còn ban công/Có lẽ em từng thấy, vũng nước mà /Có lẽ tình yêu , là giả dối tồn tại/Em em làm , em vẫn còn hy vọng/ thể tương lai với .”

 

Tôi như tỉnh ngộ, vội vàng lau sạch nước mắt màn hình.

 

Không , , yêu như thế, thể phản bội , chắc chắn là lầm !

 

“Sao quên , yêu em /Trong ngăn kéo vẫn còn hộp nhạc tặng/Phải chăng niềm vui mang hết /Hay quen với cuộc sống cô đơn một .”

 

Lau sạch sẽ, đầy hy vọng nhấn mở hình ảnh.

 

Dường như để chế giễu sự ngây thơ của .

 

Bức ảnh hai hôn lọt mắt nữa.

 

Chỉ rằng, lòng đổi thật quá dễ dàng.

Loading...