Thoát khỏi ác ma - Chương 4

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-05 15:33:23
Lượt xem: 67

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng Hạ Kiệt chút rối rắm, ngờ cô gái dám liều mạng như , điều khơi gợi trong lòng sự hứng thú mới mẻ.

Hạ Kiệt nhẹ nhàng tiếp đất bước tới xuống bên cạnh Tịnh Sa: “Chậc, chắc đau lắm ? Chảy nhiều ma.ú thế cơ mà!”

Anh đưa tay quệt một vệt m.á.u đang chảy cánh tay gẫy của cô đưa lên miệng, hé môi ngậm lấy: “Thật ngọt ngào!”

Tịnh Sa đau tới thở cũng khó khăn , thấy như lập tức mất ý thức.

Truyện đăng bởi An Nhiên Author

Hạ Kiệt mỉm , đưa tay bế Tịnh Sa lên. Động chạm cành khiến cánh tay trái gãy lòi xương của cô chảy một dòng má.u tươi.

"Này..." Tuấn Khang lao khỏi cửa, thấy Hạ Kiệt đang “vần vò” Tịnh Sa cả đầy máu. Hắn luống cuống tay chân chạy tới, trong mắt thoáng qua một tia kinh hoàng. “Thế là thế nào…”

Phản ứng của Tuấn Khang liền khiến Hạ Kiệt giật , chơi với từ bé nên dường như hiểu chuyện gì đang xảy .

Hạ Kiệt liếc Tịnh Sa, cuối cùng thả cô nguyên chỗ cũ. Cả đầy má.u tanh bước tới mặt Tuấn Khang, vỗ vai : “Cô gan , dám liều lao xuống như , tớ xin rút. Cậu nên trân trọng, nếu thích, 1 tiếng tớ sẽ tới đón. Hợp gu tớ!”

Khóe miệng Tuấn Khang cong, nhưng , thẳng đến chỗ Tịnh Sa hai đầu lông mày cau chặt, con ngươi sắc bén khóa chặt cơ thể tàn tạ của cô gái đang mặt đất, khi tới những vết má.u tươi cô, đáy mắt lập tức trở nên tối tăm.

Chỉ mới tiếp xúc một chút khiến một như Hạ Kiệt lên tiếng bênh vực? Bản lĩnh gớm nhỉ? Cả toát lên một vẻ hung ác, đôi tay nắm chặt thành quyền, tức giận rút điện thoại gọi cấp cứu.

***

6 tháng .

Mùa Đông ở thành phố A tới muộn hơn năm, nhưng vì cánh tay từng thương nên mỗi khi trái gió trở trời Tịnh Sa đều đau buốt.

Đã 6 tháng trôi qua cô về nhà, 3 tháng khi lành vết thương Tuấn Khang đưa cô tới nơi để chăm sóc một đàn ông liệt chân.

6 tháng cô vờ như mất trí nhớ cú rơi đó, cũng từng nhắc chuyện bắt cô tiếp khách càng ý để cô rời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thoat-khoi-ac-ma/chuong-4.html.]

Tịnh Sa đóng vai một mất trí, quên luôn cha của . Ngàn vạn cầm chiếc điện thoại mặt lên gọi cho cha, nhưng bỏ xuống, vì cô vẫn luôn giám sát, nếu làm như , trò chơi đó sẽ lặp , cô chạy cũng thoát.

Nói một chút về đàn ông liệt. Anh tới 7-8 phần giống Tuấn Khang, Tịnh Sa tên cũng chẳng ai nhắc. Hai sống tại một ngôi nhà nhỏ giữa cánh đồng hoa,vây xung quanh là hàng rào dây thép gai biển cảnh báo điện.

Người trầm lặng, nhưng là một đàn ông dịu dàng. Thích ăn món do Tịnh Sa nấu, sinh hoạt đều một cô lo liệu, ngoại trừ việc tắm rửa.

Đôi khi, Tịnh Sa còn thán phục và hâm mộ lắm, tuy liệt chân nhưng thể màn hình máy tính điều khiển cuộc họp, giao lưu kiến thức với bạn bè khắp nơi. Vẻ trai , tài năng thể khiến nhiều phụ nữ bất chấp việc liệt mà sẵn lòng yêu.

Tịnh Sa một bên mắt chớp , tuy cô học hành đầy đủ chẳng hiểu gì nhưng vẫn hâm mộ.

***

Hàng tháng Tuấn Khang sẽ tới thăm em trai ngày thứ 7 của tuần cuối cùng. Hôm nay tới cửa tiếng vọng làm cho khó chịu.

Biết bao giúp việc đưa tới đây Quốc Bảo đánh đập đuổi , mà 3 tháng , 3 tháng Tịnh Sa tới, chẳng những gì mà cảm tình của 2 lạ thường. Hắn thực khó chịu! Thằng em tội nghiệp đây là con gái của kẻ đáng c.h.ế.t ? Ai cho phép đối xử như ?

Hắn phòng, cho dù Quốc Bảo ý hành hạ cô, cũng sẽ cho cô sống !

"Đi theo !" Thanh âm lạnh lùng, mang theo chút ấm nào, ảnh cao lớn ở cửa phòng khách chằm chằm Tịnh Sa đang vui vẻ mà quát: “Đi!”

Hắn như một con thú hoang dũng mãnh, ánh mắt lạnh lẽo: “Điếc ?”

Nhớ tới bản vẫn đang lừa mất trí, Tịnh Sa thản nhiên cụp mắt bất động.

“Anh chủ của ,”

Câu của Tịnh Sa khiến càng thêm vui: "Thế nào? Muốn ch.ết ?"

Loading...