“Á… á…. á…” Tịnh Sa thét lên ngắt quãng từng hồi. Phần cơ thể của cô giữ lấy mạnh mẽ . “CMN chậm thôi.”
Lỗ nhỏ đ.â.m thật thoải mái, mật ngọt ngừng tuôn , văng cả lên đùi và chảy ướt tiếp mảng ga m.ô.n.g .
Cả Tịnh Sa , mềm mại, ngọt ngào.
Tuấn Khang lật đổi chỗ.Tịnh Sa xuống đệm, đôi chân bàn tay tách rộng hết cỡ, đàn ông len lỏi ở giữa, tiếp tục cuộc hành trình.
Bên trong các vách thịt tựa như vô vàn cái miệng nhỏ, mút chặt gậy thịt, mỗi khi tiến đều như giữ chẳng thả . Tuấn Khang thở dốc, chống hai tay xuống bên cô, thả chậm tốc độ, áp dụng chiêu thức hai nông một sâu.
Mỗi động hông đều là một trải nghiệm mới mẻ khiến thiếu chút nữa nhịn mà đầu hàng. Cảm giác dung hòa cả về tâm hồn và thể xác mới tuyệt vời làm .
Hắn cúi đầu, chóp mũi cọ chóp mũi cô, giọng khản đặc: "Sa Sa, gọi tên ."
Cảm giác sung sướng như từng con sóng thi ập đến cuốn phăng tia lý trí. Tịnh Sa ngoan ngoãn làm theo, cất giọng nỉ non: “Khang!”
Truyện đăng bởi An Nhiên Author
Ngữ điệu yêu kiều giống như hồi còi lệnh xuất phát, cổ vũ cho đàn ông bắt đầu sức đưa đẩy.
Hắn hạ tay, cơ thể áp sát Tịnh Sa, cầm lấy bàn tay cô, mười ngón tay đan , môi tìm môi cùng chìm đắm trong hương vị của ái tình.
Cơ thể Tịnh Sa ngập tràn niềm xúc động, hưng phấn đến tột cùng. Rõ ràng đây chính đích đến của tình yêu, là nơi giao thoa của ham giải thoát. Họ thuộc về cả thể xác và tâm hồn. Chỉ thế mới khiến cả hai cùng mãn nguyện mà gầm lên đồng thời phóng thích tinh hoa , hòa hợp đến .
"Sướng ?" Tuấn Khang ôm Tịnh Sa xa hỏi.
Cô gì, chỉ gục mặt hõm vai thở hổn hển.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thoat-khoi-ac-ma/chuong-18.html.]
“Nếu đủ sương thì sẽ làm .”
Tịnh Sa thoáng run rẩy: “Tuấn Khang, còn làm, cả cuộc hẹn của em nữa!”
“Với bộ dạng , em nên ngoài . Hôm nay nghỉ!” Hắn bấm nút đóng tấm rèm cửa sổ , căn phòng mờ tối phân rõ ngày đêm. “Em nghỉ , hẹn lịch cho em!”
Hắn kéo tấm chăn chùm kín cả hai , Tịnh Sa cũng còn sức liền nhắm mắt bao lâu ngủ ngon lành.
Người đàn ông nhếch miệng nhẹ nhàng , đáy mắt ngập tràn sự vui vẻ, vòng tay ôm cơ thể mềm mại cảu Tịnh Sa càng thêm siết chặt, chóp mũi ở bên mái tóc của cô, hít hà hương thơm mê luyến khép mắt .
Hai bọn họ cứ như mà ôm ngủ .
***
Tịnh Sa ngủ một giấc đến khi trời tối mịt mới bật vội dậy vội sờ soạng sang bên cạnh. Đầu óc cô trống rỗng, chút dám tin bản cùng Tuấn Khang phóng túng đến mức như . Cô ôm lấy cơ thể , lúc đang mặc một chiếc váy lụa hồng nhạt hai dây, cơ thể sạch sẽ hẳn là đàn ông đó chăm sóc.
Niềm hạnh phúc trào dâng trong lòng, Tịnh Sa xuống chùm chăn khúc khích. Giá như bọn bọ cứ hòa hợp như thì hơn . Tịnh Sa cô cũng chẳng cần giả vờ làm một kẻ loạn trí nhớ, đường đường chính chính tới thăm cha, ông trả món nợ cho nhà họ Trịnh, chuộc , giúp Quốc Bảo thể lên.
“Dậy ?” lúc Tuấn Khang bước , mặc áo sơ mi đen và quần âu, cả toát lên vẻ tuấn ngời ngời khiến trái tim cô thoáng chút hoảng loạn.
“Vâng!” Tịnh Sa bỏ góc chăn xuống lộ gương mặt ửng hồng.
Trên tay là một chiếc váy màu nude tay voan dài, còn cả đồ lót chữ C.
“Mặc , dự tiệc cùng !”