Thoát khỏi ác ma - Chương 14

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-05 15:42:29
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn chằm chằm bờ vai thon gầy của cô, cúi đầu đặt lên đó một nụ hôn bất giác mỉm , đáy mắt ngập tràn sự dịu dàng, thiếu chút nữa bật thành tiếng.

Đây là phụ nữ của riêng , còn cũng chỉ là duy nhất của cô, bảo vệ nâng niu cô để cô chịu bất cứ tổn thương nào.

Không… Trịnh Tuấn Khang chợt cảm thấy hoảng sợ, tại suy nghĩ ?

Cảm giác yêu ghét một chính là như ?

Yêu ? Yêu?

Có lẽ chỉ là cảm thấy hứng thú! , là hứng thú đấy!

Không chuyện sẽ đến , giờ phút , chỉ quan tâm thực tại, yêu thích phụ nữ , nên sẽ ích kỷ cho bản thử một .

Chút u ám thoáng qua trong mắt nhanh chóng tan biến, vòng tay dịu dàng ôm lấy Tịnh Sa, cái ôm dần siết chặt: “Tôi hẹn cho em gặp một , bất cứ nghệ sĩ nào tay cô đều nổi tiếng.”

“Vâng!” Tịnh Sa quan tâm lắm tới cái ước mơ xa vời đấy. Hiện tại cô chỉ cơ hội đưa cha rời khỏi nơi mà thôi.

“Em vui ?”

“Tôi vui, cảm ơn !”

“Đừng nghĩ tới chuyện chống chế lấy lệ, ngoan ngoãn làm phụ nữ của , em sẽ tất cả.”

“Bao gồm cả tim của ?” Tịnh Sa trào phúng hỏi.

“Không!” Hắn đưa tay bóp cằm cô, qua tấm gương hai cặp mắt chớp: “Cũng đừng nghĩ câu dẫn đàn ông khác.”

Hắn buông cô , gò má hiện rõ dấu ngón tay ửng hồng.

Người đàn ông dậy, bước lùi , tâm trạng nặng nề, nhịp thở bực bội.

Tịnh Sa ngẩn chính trong gương, khóe miệng nở một nụ châm chọc, hốc mắt đỏ lên, cô chớp chớp mắt, ngữ điệu mỉa mai: "Nếu cái cũng chỉ là thể xác của ?"

Giọt nước mắt nóng hổi trào lăn qua gò má rơi xuống mu bàn tay, Tịnh Sa lấy khăn giấy lau vội , cô thấy bản đau lòng. Tự dặn lòng kiên cường, đàn ông chẳng là cái thá gì cả. Cô cầm hộp phấn phủ, cứ thế vỗ lên má, vô hồn y như con rô bốt.

"Bỏ ý định ve vãn đàn ông, đừng để chê vì mọc sừng đầu!" Hắn áp sát cô, cúi , bàn tay nhẹ nhàng mò trong cổ áo của cô: "Nếu như em cần đàn ông, hãy nhớ đến , sẽ thỏa mãn em, giúp em sung sướng.”

Cơ thể Tịnh Sa chợt run rẩy, cô nhạt: “Chỉ sợ lúc cần, ngài Trịnh đang bận l..m t.ì.n.h với phụ nữ khác mất .”

Lời của cô khiến Trịnh Tuấn Khang cảm thấy khó chịu, hai đầu lông mày cau chặt. “Là cô đang ghen ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thoat-khoi-ac-ma/chuong-14.html.]

“Không, chỉ luôn nhớ vị trí của mà thôi.”

. Cô nghĩ như đấy.” Tuấn Khang miết mạnh ngón tay lên nụ hoa n.g.ự.c Tịnh Sa như đang trừng phạt. Bàn tay khác chậm trãi đẩy vạt váy lụa, từ từ thăm dò bên trong.

Tịnh Sa thoáng hoảng hốt, ánh mắt rực lửa liền hiểu ý đồ của , đàn ông , đang ...

Cô cả kinh đè bàn tay an phận của : “Chúng cần tới công ty, sẽ đụng mà…”

Tất nhiên Trịnh Tuấn Khang ý địnjh làm gì, đây là cảnh cáo cô, xem cô hốt hoảng lo sợ, nhẹ nhàng đưa lưỡi lướt qua vành tai của cô, khàn giọng hỏi: “Cô sợ mật đến thế ?”

Người đàn bà đáng chết, ghét đụng như ?

Muốn giữ cho ai? Cô cho là thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của ư? Thật quá ngây thơ!

Ngón tay Tuấn Khang cách một lớp vải lụa mỏng trêu đùa nơi tư mật của cô, lúc đầu chỉ ý định dọa nạt, nhưng càng lúc càng khó dừng tay.

Nếu như cũng thể ngược đại chính .

“Đừng mà, xin đấy!”

Cô càng làm, càng ép cô làm, cô càng sợ hãi càng khiến cô tiếp nhận . Người phụ nữ của phai yêu thích si mê từ trong ngoài, từ xuống .

"Thực sự của quá lớn, nơi đó của thể tiếp nhận !" Tịnh Sa đỏ mặt van xin, hốc mắt ngập nước.

“Vậy hử?” Trịnh Tuấn Khang tự mãn : “Thế thì làm nhiều chút để nơi đó của em lớn theo cái của .”

“Không , xin đấy, hiểu.”

Tuấn Khang bế Tịnh Sa nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, cởi cà vạt buộc hai cổ tay cô , đó lật úp Tịnh Sa xuống, kéo mở áo choàng tắm để lộ tấm lưng mắt.

Người đàn ông nhoẻn , tự mãn đàn ông dâng cao càng khiến thêm tỉ mỉ. Vén tóc sang một bên để lộ cái gáy thon mắt, đôi môi mềm liền chạm nơi nhạy cảm đó, từng cái từng cái, nhẹ nhàng gặm cắn, mỗi tiếp xúc đều khiến cho cả Tịnh Sa run rẩy. Cô chỉ cắn chặt môi để cho tiếng rên rỉ thoát ngoài.

Trịnh Tuấn Khang khẽ , đôi môi di chuyển hôn dọc tấm lưng xuống , hôn lên cánh m.ô.n.g tròn săn chắc.

“Á!” Tịnh Sa ngân nga: “Ưm, đừng…”

Bàn tay của Tuấn Khang nhào nặn cặp m.ô.n.g , bất ngờ nâng m.ô.n.g cô lên, đặt ở tư thế quỳ sấp giường.

Truyện đăng bởi An Nhiên Author

Loading...