Thịnh Hạ - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-11-23 14:56:47
Lượt xem: 198

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi và thậm chí còn từng chuyện.

 

Tôi nhớ tên là vì chị gái.

 

Tôi lười để ý xem lời ý gì.

 

Thời gian của quý giá hơn bất cứ ai, lãng phí một giây phút nào.

 

Chiếc quạt trần cũ kỹ kêu cót két, tiếp tục làm bài.

 

Ban đêm, tự đ.á.n.h đèn pin về nhà.

 

Từ trường về nhà qua một đoạn dốc dài.

 

Tôi thở nhẹ, lẩm bẩm học thuộc bài khóa.

 

Cơn gió đường oi bức, nhớp nháp, nhưng bước chân bao giờ nhẹ nhàng đến thế.

 

Cho đến khi thấy Lục Minh cách ngõ nhà xa.

 

Rõ ràng là đang đợi .

 

“Thịnh Hạ, em cần cố tình trốn tránh đến tận giờ .”

 

Anh nhíu mày , giọng điệu trầm thấp:

 

“Con gái đêm an . Em đừng giận dỗi nữa, ngày mai bắt đầu về nhà cùng bọn .”

 

Tôi vẻ mặt cứ như thể hiểu rõ chuyện của , chỉ cảm thấy buồn .

 

“Anh nghĩ đang trốn tránh ?”

 

“Chẳng lẽ ? Từ khi và Sơ Đồng ở bên , em cố ý xa lánh .”

 

Anh hít sâu một , như đang cố nén giận: “Em học, bọn thể giúp em, cần dùng cách để giận hờn.”

 

“Nếu may xảy chuyện gì, Sơ Đồng sẽ lo lắng.”

 

Anh nghĩ đang diễn kịch.

 

Nghĩ rằng sự xa lánh, sự nỗ lực của , tất cả chỉ là để thu hút sự chú ý của .

 

“Lục Minh,” dừng bước, thẳng , “Anh nghĩ rằng, làm bất cứ điều gì cũng là vì ?”

 

Anh nhất thời nghẹn lời.

 

Tôi tiếp tục : “Tôi thích , là thật sự thích nữa .”

 

“Tự học buổi tối là vì chính , thi đại học cũng thế! Anh tự đề cao bản quá đấy.”

 

Sắc mặt chùng xuống, giọng điệu cứng rắn: “Thịnh Hạ, em nhất thiết chuyện như ?”

 

“Là chặn đường , những lời tự cho là đúng.”

 

Cộng dồn hai kiếp , đây là đầu tiên đối mặt với một cách thẳng thừng như .

 

Chúng đối đầu cơn gió đêm oi ả.

 

Vài giây , đột nhiên bật thành tiếng.

 

"Thịnh Hạ, cái loại như cô mà cũng đậu đại học ? Cứ chờ đấy xem! Đến lúc đó đừng mà cầu xin dạy kèm cho đấy."

 

Lục Minh ném một câu bỏ .

 

Tôi bước về phía cửa nhà, nhưng khoảnh khắc ngẩng đầu lên, tim đột nhiên thắt .

 

Chị đang lặng lẽ cửa, bao lâu.

 

Chị nhận lấy cặp sách của , im lặng một lát, đột nhiên khẽ mở lời:

 

"Hạ Hạ, nếu em thi đậu đại học đến ..."

 

"Hay là em chuyển ký túc xá trường ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thinh-ha-qxfy/chuong-3.html.]

Sang tuần thứ hai của năm học, chuyển ký túc xá trường.

 

Chị giúp trải giường xong thì xuống lầu về nhà. Lúc , chị nhẹ nhàng một câu xin .

 

"Thịnh Sơ Đồng!" Tôi chạy ban công, lớn tiếng gọi chị , "Xin mắt đối diện chứ!"

 

Chị dừng bước nhưng đầu.

 

Tôi tiếp tục : "Hơn nữa em giận ! Chị là chị của em, em sẽ bao giờ làm điều gì khiến chị buồn ."

 

"Em sẽ mãi mãi chọn chị! Chị tin em ?!"

 

Chị từ nhỏ trầm tĩnh, theo lời suy nghĩ nhiều, cái gì cũng giữ trong lòng.

 

Hồi bé mỗi cãi với chị, đều khuyên nên xin .

 

Đôi khi thậm chí đó của .

 

bao nhiêu năm nay cũng quen .

 

Chúng là chị em ruột thịt, m.á.u mủ ruột rà, vài lời mềm mỏng thì ?

 

So với sĩ diện, so với Lục Minh, càng làm chị buồn, làm chị khó xử.

 

Ở ký túc xá cũng , thể chuyên tâm học hành hơn.

 

Tôi hề trách chị.

 

Đứng lập trường của chị thì hề sai.

 

đợi câu trả lời của chị.

 

Chị gì cả, chỉ lưng về phía vẫy tay về nhà.

 

Tôi lặng lẽ bóng lưng chị dần xa.

 

Sau đó, thở một dài.

 

"Thôi ."

 

Cộng cả hai kiếp , sống nhiều hơn chị mấy chục năm.

 

Tôi thèm chấp chị .

 

Sau hôm đó, bắt đầu cuộc sống ở ký túc xá.

 

Ba cô bạn cùng phòng của đều đến từ những làng quê xa xôi.

 

bất tiện nên họ mới đăng ký ở ký túc xá.

 

Còn nhà ở ngay trong thị trấn, nhưng vẫn xin ở trường.

 

Vì thế ban đầu họ nghĩ chiếm mất suất ký túc xá, nên tỏ lạnh nhạt.

 

thực ký túc xá trường trống nhiều, căn bản là đủ đăng ký.

 

cũng giải thích, chỉ lẳng lặng lên giường mở bài tập khi vệ sinh cá nhân xong mỗi tối.

 

Ký túc xá chỉ cấp điện một tiếng đồng hồ buổi tự học tối.

 

Sau khi tắt đèn, bật đèn pin, dùng đùi làm bàn để ghi chép các sai trong bài tập.

 

Chẳng mấy chốc đổi tư thế đến bốn năm .

 

Cuối cùng là sấp giường.

 

Tôi đang "đại chiến ba trăm hiệp" với một bài toán, để ý cô bạn cùng phòng giường đối diện dịch cái bàn giường cô về phía một chút.

 

"Viết bàn ."

 

Một giọng trong trẻo vang lên.

 

Tôi ngẩng đầu , thấy ba cô bạn cùng phòng đang cầm nến vây quanh giường .

 

Tôi kịp phản ứng, hét toáng lên.

Loading...