Thiếu soái, cô Tô đã không còn yêu anh từ lâu rồi - Chương 171: Bịa Đặt Trước Mặt
Cập nhật lúc: 2025-11-01 05:01:27
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Túng sững , bất chợt nhận đang ở nơi nào.
"Tôi đến đây để chơi."
Hắn vội vàng giải thích, ánh mắt đáp xuống Tô Dao, trông vô cùng sốt ruột, nhưng Tô Dao chỉ lặng lẽ , giống như lúc , một chút tâm tư gì.
Ánh mắt Tiêu Túng tối sầm , ngay đó, ngọn lửa tức giận bùng lên. Hắn nghiến răng nghiến lợi mở miệng: "Thẩm Tri Du, ngươi đúng là tiểu nhân, dám hắt nước bẩn . Ngươi rõ tầng hầm cái gì mà!"
Thẩm Tri Du mở mắt câu láo: "Ta ."
Tiêu Túng thể tin nổi, trợn to mắt: "Vậy ngươi đến đây làm gì? Chẳng lẽ ngươi dẫn Tô Dao đến đây để hưởng lạc ?"
"Kiểm tra sổ sách."
Thẩm Tri Du nhẹ nhàng đáp, giọng điệu bình thản: "Ta xem như cũng là ông chủ nơi , việc kiểm tra sổ sách chẳng là đương nhiên ? Hơn nữa, ngươi lợi dụng bà Hà, tìm cách gặp riêng phu nhân của , rốt cuộc ai mới là tiểu nhân?"
Tiêu Túng lập tức chọc tức, tư cách gì để gọi Tô Dao là phu nhân của ?
Hắn giơ tay định túm lấy cổ áo Thẩm Tri Du.
"Anh định làm gì?"
Tô Dao bất ngờ lên tiếng, kéo Thẩm Tri Du về phía , cảnh giác Tiêu Túng.
Ngực Tiêu Túng dâng lên dữ dội, tức nghẹn đến đau ngực, rõ ràng là Thẩm Tri Du cố ý chọc giận !
Hắn Tô Dao, lúc nàng thấy , nhưng trong lòng vẫn chút ủy khuất. Hắn đầu sang chỗ khác thở dài, gượng ép dẹp nỗi ủy khuất vô lý xuống, nghiến răng giải thích: "Dưới tầng hầm một bãi tập bắn, lúc nãy đến bãi tập bắn. Tô Dao, em đừng bậy, tuyệt đối làm gì khác."
Ánh mắt một nữa đáp xuống Tô Dao, vô cùng chân thành khẩn thiết.
Tô Dao chỉ nhíu chặt mày, lời thậm chí chẳng với : "Chúng ."
Thẩm Tri Du đáp ứng một tiếng, nắm tay nàng liền bước . Tiêu Túng tức giận đ.ấ.m mạnh lên xe một cái, nhưng đuổi theo trong. Không , mà là dám.
Hôm nay ở nhà họ Hà, qua khung kính, thấy Thẩm Tri Du hôn lên trán Tô Dao.
Hắn thể chịu đựng cảnh tượng , thà rằng còn hơn.
Hắn chui xe, trong lúc cử động chạm vết thương , sắc mặt tái , nhịn nổi rên nhẹ một tiếng. Hắn hít thở vài nhịp mới khởi động xe rời .
Thẩm Tri Du ngoài qua cánh cửa, trong mắt thoáng nỗi lo âu: "Tiêu Túng kiêu ngạo như , thái độ của chúng nên dịu một chút ?"
"Hắn đa nghi lắm. Em ở bên sáu năm, còn Bách Lạc Môn chỗ bí mật."
Tô Dao cũng con phố vắng vẻ: "Trước đây khi em rời , chúng cãi vã căng thẳng, em ghét . Bây giờ trở mà vồn vã ngay, sẽ nghi ngờ."
Thẩm Tri Du trầm mặc, Tô Dao đúng, Tiêu Túng đích thị cảnh giác và đa nghi. Những bạn như bọn họ, lợi ích đan xen chặt chẽ đến , cũng dám thể hiểu thấu đáy lòng .
"Anh yên tâm ."
Tô Dao lên tiếng an ủi: "Hắn cứ tìm em, nhất định mục đích. Em nghi ngờ lẽ cái phương thuốc do Tần Phương Niên mang em chuyển ."
Thẩm Tri Du khẽ dừng , thôi, cuối cùng vẫn gì.
Hôm nay đích thị là đến để kiểm tra sổ sách, thuận tiện dẫn Tô Dao khắp nơi, mở đường cho hoạt động ngoại giao phu nhân của nàng. Còn về bãi tập b.ắ.n lòng đất, hiện tại vẫn thể công khai dẫn Tô Dao đến, bởi Trần Thi Ninh dễ chuyện, nhưng Sử Anh dạng .
Vì , hai nhanh rời khỏi Bách Lạc Môn. Trước khi về, Thẩm Tri Du mới chợt nhớ việc nắm tay Tô Dao. Vừa mới đẩy cửa, một hòn sỏi bay tới. Hắn nghiêng đầu né tránh, hòn sỏi "rầm" một tiếng đập cánh cửa phía .
Tô Dao giật : "Không chứ?"
Thẩm Tri Du lắc đầu, định cúi xuống nhặt hòn sỏi đất, thì một hòn khác bay tới. Hắn nghiêng đầu né tránh, nhưng ngay đó thêm một hòn nữa. Lần kịp phản ứng, trúng ngay trán, một cục u nhô lên lộ rõ.
"Ai ? Giữa ban ngày ban mặt mà dám làm thương !"
Tô Dao quát lên một tiếng, ánh mắt tìm theo hướng hòn sỏi bay tới, nhưng thấy ai, chỉ vài qua đường ngạc nhiên nàng.
Tô Dao bực bội, hòn sỏi gây c.h.ế.t , nhưng thật sự phiền phức, nhất là trong lúc Hải Thành đang hỗn loạn khắp nơi. Hòn sỏi bay tới, suýt nữa khiến nàng tưởng là đạn, tim đập loạn xạ.
Nàng càng nghĩ càng tức, đành rảo bước về phía đó, định tìm thủ phạm tính sổ.
Cổ tay kéo : "Thôi , cũng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thieu-soai-co-to-da-khong-con-yeu-anh-tu-lau-roi/chuong-171-bia-dat-truoc-mat.html.]
"Trán nổi cục u !"
Tô Dao thể tin nổi , Thẩm Tri Du từ khi nào nhẫn nhịn chịu đựng đến ?
Thẩm Tri Du : "Về nhà em chườm cho là . Chúng định cưỡi ngựa ? Không nữa thì trời sắp tối , thôi."
Tô Dao vẫn bất mãn, nhưng thấy Thẩm Tri Du kiên quyết, cũng tiện gì thêm, đành theo rời .
Đợi đến khi xe của hai khởi hành, từ phía cây cột mới thò một cái đầu, liếc đuôi xe một cái, xác định thật sự , ôm n.g.ự.c thở phào nhẹ nhõm.
"Thiếu soái?"
Bên cạnh gọi, Tiêu Túng giật nảy , vội rụt tay , đầu .
Thì thấy tên đồng tử xe đang ngơ ngác .
"... Ngươi gọi cái gì?"
Đồng tử xe sắc mặt của dọa cho một phen, bản năng lùi vài bước, ngượng ngùng và bối rối : "Chẳng là ngài bảo tiểu nhân đến lái xe, đưa ngài về ?"
Tiêu Túng nghẹn lời, lúc nãy ném đá quá căng thẳng, quên mất chuyện .
Hắn lái xe vài mét, mới phát hiện mắt hoa rõ đường, đành gọi đến giúp. Trong lúc chờ đợi, thấy Thẩm Tri Du dắt tay Tô Dao .
Trong chớp mắt, còn chóng mặt, mắt cũng hoa nữa, thấy rõ ràng đôi tay của Thẩm Tri Du đặt tay Tô Dao, còn đan chặt mười ngón!
Vô liêm sỉ!
"Thiếu soái?"
Đồng tử xe cẩn thận gọi một tiếng, khuôn mặt giận dữ đến biến dạng của , giọng đầy hoảng sợ: "Ngài ?"
Tiêu Túng tỉnh táo , thể cũng theo đó lảo đảo. Đồng tử xe vội đỡ . Hắn thở dài, yếu ớt : "Lái xe ."
Đồng tử xe vội vàng đỡ lên xe.
Tiêu Túng nhớ tới câu của Thẩm Tri Du lúc nãy, cưỡi ngựa?
Trời đang mưa, cưỡi ngựa cái gì?
Hắn nhất định là cố ý cho ! Hắn nhất định đoán đánh lúc nãy là .
Sao thể vênh mặt khoe khoang chứ? Cướp yêu của khác, chút hổ thẹn ?
Trước đây phát hiện Thẩm Tri Du vô liêm sỉ đến .
Cái tên, cái tên yêu tinh hồ ly !
Hắn ôm một bụng tức giận trở về Sái phủ, kịp xuống xe, Tiêu Uyên chạy ùa , bám cửa xe trong. Thấy chỉ một Tiêu Túng, nàng cắn môi, cúi đầu xuống.
Tiêu Túng thở dài: "Đừng sốt ruột, Tô Dao vẫn hết giận, đợi khi nàng hết giận, sẽ trở về thôi."
"Em tìm chị ."
Tiêu Uyên nhỏ giọng, nhưng giọng điệu kiên định: "Nếu em tìm, chị nhất định sẽ trở về."
Ánh mắt Tiêu Túng tối sầm, từng nhắc đến Tiêu Uyên mặt Tô Dao, nhưng...
Hai em họ, đây quả thật làm quá đáng.
Hắn thở dài, xoa đầu Tiêu Uyên: "Em thể ngoài. Mấy ngày nay bên ngoài hỗn loạn thế nào, em đấy. Nếu em xảy chuyện thì làm ?"
" mà..."
"Không nhưng mà."
Tiêu Túng ngắt lời nàng: "Sớm muộn gì cũng sẽ đưa cô về. Em ở nhà chờ là . Đi gọi bác sĩ đến, thuốc."
Tiêu Uyên liếc cổng, khẽ cắn răng, nhưng gì thêm, chỉ tìm bác sĩ.