Thiên Vị - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-11-16 03:20:47
Lượt xem: 322
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Mẹ bắt đầu điều kiện: “Con hứa .”
“Được.”
“Cho ở nhà con, và tuyệt đối đuổi .”
“Được, hôm nay sẽ về nhà với con.”
“Tiền sinh hoạt phí tháng con đưa .”
“Được, xuống là con chuyển ngay.”
“Con chuyển .”
“Được.” Tôi dùng điện thoại chuyển khoản 5000, đưa bà xem biên lai.
“Tháng trở , tiền sinh hoạt phí tăng thêm 1000. Bố chị dâu con còn ở bao lâu nữa. Thêm hai miệng ăn thì thêm 1000 cũng chắc đủ. Không , tháng bắt đầu tăng thêm 2000.”
“Được.” Tôi chuyển thêm 2000 cho bà.
Mẹ voi đòi tiên: “Sang tên xe cho con.”
“Tại ?”
“Con gái thì chạy xe làm gì, uổng phí chiếc xe .”
“Được.” Tôi nghiến răng đồng ý, nghĩ bụng cứ lừa bà xuống .
Mẹ cửa sổ tính toán, đòi hỏi thêm:
“Nhà con nhỏ quá, con ngủ muộn, ngủ ngon. Con đổi sang căn hai phòng ngủ .”
Mẹ ngủ sớm, 8 giờ tối lên giường .
Tôi việc mang về nhà làm.
Tôi dùng máy tính thì bà tiếng chuột và bàn phím quá ồn.
Tôi dùng điện thoại thì bà màn hình quá sáng.
Tôi hề than phiền, mà bà tỏ vẻ ấm ức.
“Con lấy tiền?”
“Lương con cao thế, tiết kiệm một chút là .”
Tôi thương lượng với bà: “Trước đây con cho xem nhà . Ngay cả khi bán căn đang ở, vẫn thiếu 100 nghìn tệ tiền đặt cọc nhà mới. Mẹ bao nhiêu tiền tiết kiệm?”
Mẹ la lên: “Mẹ lấy tiền tiết kiệm?”
“Một tháng con đưa 5000, dồn hết cho chị con ? Không tiết kiệm một vạn nào ?”
Mẹ dứt khoát bác bỏ: “Một xu cũng .”
“Vậy thì con chỉ thể bán xe thôi.”
Mẹ suy nghĩ kỹ lưỡng : “Được.”
Có lẽ bà nhận con trai đáng tin cậy.
bà rằng, con gái cũng còn đáng tin nữa .
Mẹ tự trèo xuống khỏi cửa sổ, rút điện thoại nhận hai khoản chuyển khoản một cách nhanh chóng.
Tôi xin phép sếp nghỉ làm, lái xe đưa bà về nhà.
Tôi cho bà mật khẩu khóa cửa, cài vân tay cho bà.
Mọi chuyện dường như về khi mua cua lông.
Tôi cầu ắt đáp, giới hạn nguyên tắc nào.
Có nhờ giúp bà tải ứng dụng.
Tôi vô tình thấy lịch sử trò chuyện giữa bà và trai.
90% tiền sinh hoạt phí chuyển cho bà mỗi tháng đều bà chuyển cho trai .
Tôi giả vờ như gì.
Tôi đăng tin nhà lên môi giới, lượt đến xem nhà.
Giá thị trường là 1 triệu tệ.
Có nhiều khách hàng tiềm năng, nhưng kiên quyết giữ giá 1,1 triệu tệ và chịu nhượng bộ.
Vì thế, giao dịch trì hoãn.
Vài tháng , cuối cùng cũng nhận thư chấp nhận nhập học đại học ở nước ngoài.
Kể từ lúc đến công ty làm loạn, kiên định với quyết tâm du học.
Tôi ủy thác cho công ty tư vấn du học nộp hồ sơ, việc đều suôn sẻ hơn nghĩ.
Sau khi thủ tục tất.
Tôi với môi giới là cần bán gấp, giá thể thương lượng.
Một tuần , căn nhà bán với giá 1 triệu tệ.
Sau khi trừ khoản tiền trả góp nhà còn , còn 800 nghìn tệ.
Sau đó, lấy cớ mang xe bảo dưỡng đem bán luôn.
Khoản vay một năm còn nhiều, cuối cùng thu về 100 nghìn tệ.
Cộng với tiền tiết kiệm hiện , tiền đủ cho chi phí du học.
Tôi nộp đơn xin thôi việc ngay trong ngày nhận thư nhập học.
Có một tháng để bàn giao công việc khi chính thức nghỉ.
Sau khi bán nhà, chuyển đến ký túc xá của công ty ở tạm.
Mẹ đến nhà trai tạm trú. Vì sẽ mua một căn hai phòng ngủ mới.
Lại còn là nhà cũ trong cùng khu dân cư. Cơ bản là mua xong thể dọn ở ngay.
Thời gian tạm trú quá lâu nên chị dâu phản đối.
Mẹ gọi điện cho với giọng đầy phấn khích: “Bội Bội, tìm một căn nhà ưng ý, giá cả cũng thỏa thuận xong .”
Tôi kiên nhẫn hỏi: “Thế nào ạ?”
“89 mét vuông, hai phòng ngủ hướng Nam, trang trí cũng , thể dọn ở ngay.”
“Bao nhiêu tiền?”
“3 triệu tệ, ba mươi phần trăm trả chỉ 900 nghìn tệ.”
“Ồ, thế thì quả là hợp lý.”
“Hơn nữa, môi giới còn chủ nhà cần bán gấp để nước ngoài, ít nhất thể ép giá thêm 50 nghìn tệ nữa.”
“Toàn là lừa đảo thôi, lúc con cũng bảo với môi giới là cần bán gấp để nước ngoài đấy thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thien-vi-hgli/chuong-7.html.]
“Con là giả, nhưng con giảm thật 100 nghìn tệ đấy chứ.”
“Ừm ừm, lúc đó chúng sẽ trả giá thêm.”
[Kính gửi quý khách, chuyến bay XXXXXX từ thành phố A nước Y bắt đầu làm thủ tục kiểm tra vé.]
Thông báo kiểm tra vé bắt đầu vang lên trong loa phát thanh.
Tôi ở khu vực chờ lên máy bay, dậy đẩy vali xếp hàng làm thủ tục.
Mẹ chắc là thấy tiếng thông báo lớn, hỏi: “Con đang ở ?”
Tôi thản nhiên đáp: “Con đang ở sân bay.”
“Con sân bay làm gì?”
“Tiễn một khách hàng.”
“Vậy tối nay con về sớm nhé, hẹn môi giới tối nay xem nhà nữa.”
“Được.”
Sau khi lên máy bay, tắt điện thoại.
Hơn mười tiếng , hạ cánh xuống nước Y.
Tôi rút sim điện thoại trong nước , bằng sim điện thoại địa phương.
Khoảnh khắc điện thoại khởi động.
Tôi cũng bắt đầu cuộc sống và học tập mới.
Dù làm nhiều năm, nhưng việc trở trường học khiến càng trân trọng cơ hội học tập .
Tôi cũng hòa nhập suôn sẻ với cuộc sống nơi đất khách.
Mặc dù sim điện thoại, nhưng vẫn giữ các ứng dụng trò chuyện trong nước.
Tất nhiên, chặn , trai và chị dâu.
Một vài bạn vẫn thỉnh thoảng liên lạc.
Tuy cố ý hỏi thăm tin tức của và chị .
vẫn đôi chút về tình hình gần đây của họ.
Sau khi nước ngoài, họ liên lạc với .
Họ báo cảnh sát mới xuất ngoại.
Ngay tối hôm đó, chị dâu đuổi khỏi nhà.
Bà còn nơi nào để , bèn làm giúp việc ăn ở tại gia trong khu dân cư đó.
Khi thu nhập, trai tìm đến tận nơi yêu cầu chủ nhà chuyển thẳng lương cho .
Chủ nhà hỏi ý kiến , gật đầu đồng ý.
Bà thật sự yêu con trai .
Tiền lấy cũng , dù giúp việc ăn ở tại gia cũng bao ăn bao ở.
vì hầu hạ, chị dâu bắt đầu làm loạn.
Chị yêu cầu ban ngày lén lút sang nhà chị làm việc nhà.
Mẹ rời vị trí làm việc quá nhiều , chủ nhà tất nhiên hài lòng.
Chẳng bao lâu , sa thải.
Sau đó bà làm cho vài nhà nữa, nhưng nhà nào làm lâu dài.
Và tiếng tăm của hủy hoại.
Bà chỉ thể rửa chén bát tại khách sạn.
Anh trai vẫn theo thông lệ đến đòi tiền, chê tiền ít còn gây rối ở khách sạn.
Sau đó, trai thể bù đắp lỗ hổng nợ nần nên vỡ nợ.
Anh cờ b.ạ.c thiếu nợ.
Tổng cộng nợ hơn 5 triệu tệ các nền tảng khác .
Ngôi nhà bán đấu giá, căn nhà trị giá 3 triệu tệ chỉ bán 2 triệu tệ.
Anh trở thành thi hành án vì mất uy tín, còn mất cả việc làm.
Chị dâu ly hôn về nhà ngoại.
Mẹ thuê một phòng đơn trong khu dân cư cũ kỹ của thành phố, sống chung với đứa con trai cưng của bà.
Anh trai vốn là thích làm việc lớn mà thiếu thực tế, chỉ thích ăn ngon lười làm.
Công việc đàng hoàng đây của cũng là do nhờ giới thiệu.
Ngồi văn phòng quen , cũng chịu làm dịch vụ lao động chân tay.
Sau đó hình như bọn đòi nợ đ.á.n.h gãy chân.
Vì tiền phẫu thuật nên què.
Giờ thì tìm việc làm nữa.
Hai con họ sống dựa 2000 tệ tiền lương rửa chén bát mỗi tháng của .
Nếu họ tiết kiệm thì cũng tạm đủ ăn.
ngày nào cũng chẳng làm gì, cứ đến quán mạt chược để g.i.ế.c thời gian.
Thắng tiền thì tối gọi thêm món.
Thua tiền thì uống rượu c.h.ử.i bới khác.
Khi say xỉn, thậm chí còn đ.á.n.h .
Chị họ gửi cho ảnh gần đây. Một năm gặp, bà như thể già 10 tuổi.
Mái tóc còn lốm đốm bạc giờ gần như bạc trắng .
Thân hình bà còng xuống, gầy gò đến biến dạng.
Chị họ nhắn tin cho : [Bội Bội, bao giờ em về nước?]
Tôi: [Tôi về nữa.]
Chị họ: [Bội Bội, nếu em rủng rỉnh thì gửi cho chút tiền .]
Tôi: [Chị tin rằng dù đưa bao nhiêu tiền, cuối cùng nó cũng rơi tay ?]
Chị họ gửi một biểu tượng cảm xúc thở dài: [Chị tin.]
Mọi việc đều là do cam tâm tình nguyện.
Tôi chỉ thể tôn trọng.
-Hết-