Chị dâu vội vàng : "Không c.h.ế.t, c.h.ế.t. Cua gửi đến nhà chị c.h.ế.t . Lúc hấp vẫn còn sủi bọt cơ mà."
Anh lúc mới yên tâm xuống: "Bội Bội, cua c.h.ế.t nhà em thì đừng ăn nữa. Lần , mua cho em ăn."
Tôi lạnh.
Trước đây thỉnh thoảng cũng mua cho vài món ăn vặt và trái cây rẻ tiền.
Kể từ khi kết hôn, tiền lương nộp cho chị dâu. Ngay cả tiền hút t.h.u.ố.c lá hàng ngày cũng vay .
Đương nhiên là vay xong bao giờ trả.
Tôi về đến nhà, bước tới.
Bà thấy tay : "Đồ ăn chín ?"
"Con mang cổ vịt cho chị dâu, chị lấy luôn cả đồ ăn chín ."
Mẹ chột : "Sao con đưa cho nó?"
"Mẹ ăn cổ vịt, nhà ai mà chị dâu thích ăn cổ vịt nhất?"
Mẹ đỏ mặt tía tai: "Mẹ thấy nó ngon quá, nên cũng thử."
"Vậy tự mua ," mệt mỏi .
Mẹ than thở: "Mẹ còn đợi đồ ăn chín con mua về ăn cơm đấy.”
Tôi bát canh dưa muối và hai bát cơm bàn ăn: "Mẹ, mỗi tháng con đưa 5000 tiền sinh hoạt. Tiền quản lý, tiền điện nước, điện thoại, internet đều do con trả. 5000 tệ chỉ dùng để mua thức ăn cho thôi. Vậy mà cho con ăn mấy thứ ư?"
Mẹ nước mắt chảy ngay lập tức: "Hôm nay nghĩ con mua cua lông , nên ngoài mua thức ăn."
"Mẹ cua lông c.h.ế.t hết từ trưa ? Cách giờ con tan tầm còn lâu như thế. Mẹ thể ngoài mua đồ ăn ? Hơn nữa, con mua bao nhiêu thịt bò, thịt cừu đông lạnh trong tủ lạnh. Mẹ thể rã đông một ít nấu cho con ăn ?" đối chất.
Mẹ lớn: "Mẹ già , trí nhớ . Là của , nhất định nấu thịt cho con ăn."
Mẹ hứa vô , nhưng bà bao giờ chịu nấu thịt đắt tiền trong tủ lạnh.
Vì đó là những thứ bà dành để nấu cho chị dâu ăn.
Tại để trong tủ lạnh của ? Vì tủ lạnh nhà chị dâu cũng chật kín .
Mẹ lén lút lấy đồ ăn trong tủ lạnh của mang sang nhà chị dâu.
Tôi rõ điều đó.
Nghĩ là nhà, cần trở mặt vì miếng ăn. chính là nỡ cho ăn.
Bà chị dâu đang chuẩn mang thai, cần ăn đồ .
Bà trai làm vất vả, cần ăn nhiều thịt.
sự vất vả của khi làm thêm giờ đến tận khuya, công tác liên tục thì thấy.
"Mẹ, con thấy là nỡ cho con ăn thì đúng hơn?" Tôi vạch trần.
"Bội Bội, con nghĩ như ? Con làm đau lòng quá," ngừng .
Bà bằng ánh mắt như kẻ thù.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thien-vi-hgli/chuong-3.html.]
Tôi cũng chiều bà nữa: "Con đến nhà chị . Họ đang ăn cua lông con mua. Chị dâu lúc hấp cua vẫn còn sống."
"Chỉ con tiền mua cua lông ? Anh chị con lẽ nào mua nổi?" gầm lên.
"Mẹ, đừng chối nữa." Tôi mở điện thoại cho xem vòng bạn bè của chị dâu.
Phóng to ảnh, phiếu chuyển phát nhanh ghi tên .
Mẹ gạt phăng điện thoại của : "Con giỏi giang thế làm thám t.ử ? Dùng cái tâm tư nhỏ nhen đó nhà. Ăn vài con cua thối của con thì làm ? Bao nhiêu tiền? Mẹ đền cho con."
Tôi nhặt điện thoại lên, mở mã thanh toán: "888 tệ."
Mẹ nắm chặt điện thoại của : "Mẹ tiền."
"Vậy con sẽ sang đòi chị dâu." Tôi bước ngoài.
Mẹ nắm chặt lấy , hét lớn: "Con thấy mất mặt ?"
"Con đòi tiền của chính , là mất mặt?"
"Bốp!" Một cái tát giáng mạnh mặt .
Tôi ôm lấy bên má sưng đau, dám tin : "Mẹ đ.á.n.h con?"
"Mẹ đ.á.n.h con thì ?" Mẹ với giọng lẽ hiển nhiên.
"Con là do sinh . Mạng của con cũng là của ."
Mắt cay xè: "Vậy con là tài sản riêng của , thứ của con đều là của ?"
Mẹ ngẩng đầu: "Đương nhiên."
Tôi thất vọng phòng ngủ.
Mẹ cứ nghĩ chịu thua, nên cứ ngoài phòng khách ăn lướt điện thoại. Điện thoại đang bật to tiếng: "Cách con gái hiếu thảo với cha đúng đắn..."
Tôi lặng lẽ thu dọn hành lý của .
Xách chúng ném xuống sàn phòng khách: "Mẹ, dọn qua nhà chị mà ở ."
Mẹ sững sờ mất đúng năm giây. Tôi mở cửa , im lặng bà.
Khuôn mặt méo mó, mất bình tĩnh hét lên: "Tại , chỉ vì đem mấy con cua thối đó cho chị con thôi ?"
", nhưng ." Tôi lau những giọt nước mắt ấm ức nơi khóe mắt.
"Chỉ vì mấy con cua thối đó, mà con đuổi ruột khỏi nhà ?" Mẹ gào lên điên cuồng.
"Vì dồn hết tâm trí nhà chị , nên cứ sống với họ ."
"Họ là con trai và con dâu , dĩ nhiên chăm lo cho họ.”
"Con là con gái , chăm lo cho con ?" Mẹ chất vấn.
"Mẹ chăm lo cho con? Mẹ cho chị ăn cua, còn bắt con uống nước canh dưa muối. Đó là cách chăm lo cho con ? Đó là cách đối xử khác biệt giữa con trai và con gái ?" Tôi dồn dập hỏi ngược .
"Cái đồ kẻ vong ơn bạc nghĩa!" Mẹ rõ ràng là trọng nam khinh nữ, nhưng chịu thừa nhận.
"Từ nhỏ đến lớn, để con thiếu ăn thiếu uống bao giờ ? Con mập như , bắt con uống canh dưa muối là vì cho con thôi. Cua lông là thứ cao cấp như thế. Con xứng đáng ăn ?"
"Con tự bỏ tiền mua, xứng ăn chứ?" Tôi tuyệt vọng.