THAY LÒNG ĐỔI DẠ - Chương 27

Cập nhật lúc: 2025-09-24 06:49:26
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nửa đêm, chỗ nệm bên cạnh lún xuống một mảng lớn, ôm lòng, giọng buồn bực mang theo vẻ oán giận:

"Kẹo ngọt , phòng cho khách lạnh quá, sợ em ngủ ."

Lò sưởi bật lớn như mà lạnh , lạnh thì nóng thế . Tôi vạch trần cái cớ của , mơ màng đáp :

"Ồ, về ngủ ."

Anh hiếm khi kích động mà ôm hôn gặm:

"Em thật ."

Tôi giày vò đến mức còn buồn ngủ nữa, thấy câu , mắt nóng lên:

"Tôi mà gì chứ, thì chẳng dính dáng gì đến nam nữ chính ."

"Trần Huân, những chuyện đó xen nữa, chỉ sợ mà đắc tội với quá nhiều ."

" nghĩ , lợi hại như ! Có thể bảo vệ cho bản , bảo vệ cho chúng ."

"Tôi ngốc quá, nghĩ thông suốt chuyện , nhưng quan tâm , chỉ quan tâm ... Anh đừng nghi ngờ tình yêu của dành cho ."

Bụng ngón tay Trần Huân lau má , giọng đầy hối hận, "Là do ghen tuông bậy bạ."

"Hôm nay về sớm là nhận với em, sớm chịu nổi nữa , tha thứ cho ?"

"Anh sai ."

Anh vẫn luôn chờ câu trả lời của , trong bóng tối lườm một cái:

"Tôi mà tha thứ cho , thì còn ở đây ôm ngủ ?"

Anh khẽ một tiếng:

"Anh mới gửi tin cho , bà chuẩn cuối năm về nước, đến lúc đó chúng cùng đến mộ ba thắp hương."

Tôi gật gật đầu, "Tốt lắm."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thay-long-doi-da/chuong-27.html.]

Đại kết cục thì nên là đoàn tụ.

Bà Thẩm Tùy Thu còn phấn khích hơn tưởng, ngày hôm gọi video cho dù lệch múi giờ.

rằng bà mơ thấy con của và Trần Huân trông như thế nào , tuy trai gái, nhưng da trắng nõn, mắt và miệng thì long lanh mềm mại, điều trông vẻ nghịch ngợm.

Bà do dự một lát, bổ sung một chi tiết.

Đứa bé trong giấc mơ đó là do ba của Trần Huân đích chọn lựa trời đó.

Tôi xong trong lòng cũng thấy mềm một trận.

Bên Trần Huân bưng thức ăn lên bàn, cởi tạp dề đang buộc , vẫy tay gọi qua ăn cơm.

Tôi cảm giác thèm ăn nên lờ , tiếp tục chuyện với :

"Mẹ về Tết ạ? Đến lúc đó con và Trần Huân sẽ đón ."

"Ừ, ..."

Còn kế hoạch sắp xếp của bà Thẩm Tùy Thu, Trần Huân giật lấy điện thoại nhấn kết thúc cuộc gọi.

Tôi bực , "Trần Huân làm gì thế, vẫn đang chuyện với con mà!".

Trần Huân với giọng ôn hòa, "Cho nên việc làm là đúng đắn, tắt điện thoại thì mới thể để cần ăn cơm ngoan ngoãn ăn cơm, cần ngủ ngủ một giấc thật ngon."

"..." Tôi ngược thành đuối lý .

Mấy ngày khi sân bay đón , bỗng cảm thấy khỏe một cách khó hiểu, tim đập nặng nề như thể sắp chuyện lớn xảy .

Trần Huân an ủi đừng quá lo lắng, thể là do sự đổi cảm xúc vì hormone thai kỳ, thấy buồn chán đích dạy thêm cho mấy buổi về kinh doanh.

Anh thể dạy thể coi như thai giáo, một công đôi việc.

Ngày sân bay đón , Trần Huân tính toán thời gian đưa lên xe, xe mà mí mắt cứ giật liên hồi, ngay cả lúc thắt dây an cho cũng chút hoảng hốt.

"Anh lái chậm một chút, em sợ."

Loading...