Thậm chí còn cả ví dụ về Bạch Tố Trinh và Hứa Tiên,
cả Hạng Vũ và Ngu Cơ, Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài...
Quả thật, ông chủ quán cũng bỏ ít tâm tư để mời chào khách.
những cái tên đó tuy nổi tiếng, mà chuyện tình cảm chẳng ai thuận lợi cả.
Em mở nắp bút, suy nghĩ vài giây xuống "CT love CX".
Chậc chậc, đến tên tắt cũng xứng đôi như .
Em cong môi, định về cất bút lông dầu mới trở treo tấm bảng lên, đầu đụng cằm của Trần Huân.
Anh xuất hiện lưng em từ lúc nào, thấy bộ dạng giật của em thì bất giác bật đầy bất đắc dĩ.
"Sao ở yên trong phòng nghỉ mà chạy đây?"
Anh nắm lấy tay em, khẽ khàng xoa nhẹ, trong giọng ý trách cứ.
"Trần Huân, chúng cùng treo nó lên ." Em giơ tấm bảng khóa trái tim lên cho xem, mời cùng làm.
Anh cúi đầu liếc một cái.
"Sơ Đường yêu Trần Huân, ?"
"Phải ạ." Em nghiêng đầu đón lấy ánh mắt nóng rực của .
Trần Huân im lặng, đợi câu trả lời của , em cũng vờ như để tâm mà xoay lo chuyện tấm bảng khóa trái tim.
Thật em vẫn để tâm.
Em câu trả lời mà mong đợi, cũng may mắn tiếng lòng của .
em chính là như , một chút cũng che giấu tâm tư của . Trước khi chỉ xem Trần Huân là đối tượng liên hôn, em sẽ cố tình tỏ dịu dàng đoan trang, còn bây giờ chỉ thả lỏng bản , đem hết những tật nhỏ của thử dò xét .
Em chính là nhạy cảm, ích kỷ, ăn vạ, hẹp hòi, đằng chân lân đằng đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thay-long-doi-da/chuong-16.html.]
Ba em từng em là nuông chiều mà sinh kiêu, nhưng tiền đề là nuông chiều ?
Giây tiếp theo, Trần Huân giữ cằm em, xoay em đang một nửa trở , hôn mạnh xuống một cái.
"Tiền công đức cho miếu Nguyệt Lão uổng phí ."
Buổi tối, Trần Huân hỏi khẩu vị của em đeo tạp dề bếp làm món gân bò cay xé lưỡi cho em.
Em giả vờ giả vịt phụ giúp , kết quả ho sặc sụa mấy tiếng đẩy khỏi bếp.
Ngồi sofa, em thương của đang tận tâm nấu nướng trong bếp, trong điện thoại là tin nhắn của chồng báo đến nơi an ở nước ngoài.
Căn nhà yên tĩnh và bình lặng đến cực điểm, thế là em cảm thấy một nỗi bi thương khổng lồ khó mà gọi tên.
Cảm xúc lúc lên trời, lúc xuống đất.
Căn nhà đột nhiên tối sầm , ngay cả những đường kẽ gạch sàn cũng đang vặn vẹo.
Bên tai là những lời chế giễu mỉa mai từ một nơi xa xôi vọng , là tiếng đầy ác ý, là ly rượu bỏ thuốc và cánh cửa mà em khó khăn lắm mới chạy thoát .
Em loạng choạng bước về phòng ngủ, dốc hết thuốc trong ngăn kéo nhét miệng, mệt mỏi cuộn trong chăn.
Không qua bao lâu, em mơ hồ cảm nhận lật một bên chăn lên, ôm lấy em từ phía .
"Trần Huân."
"Ừm."
Giọng em nghèn nghẹn, "Em bệnh , xin ."
Sơ Đường của kiếp chỉ cảm nhận sự chênh lệch về phận, từ một tiểu thư nhà giàu sa cơ lỡ vận, những bạn năm xưa lượt phản bội.
Còn Sơ Đường của kiếp , khi gả cho Trần Huân nam chính lợi dụng để làm tổn thương yêu nhất, nữ chính tính kế bỏ thuốc chụp dáng vẻ thảm hại.
Đau hận chính , chán ghét chính , tự làm tổn thương bản và cũng làm tổn thương khác.
Cuối cùng c.h.ế.t con đường Trần Huân đưa cô nước ngoài.
Sơ Đường của kiếp , từ thể xác đến trái tim, từng tấc từng tấc đều phủ đầy sự nhục nhã.