Thập Niên 80. Truy Thê, Thanh Mai Trốn Chạy Của Thiếu Tá Lạnh Lùng - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-12-09 05:22:35
Lượt xem: 810

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tang Vân nặn một nụ dịu dàng với , trèo lên lưng , thèm để ý đến hai phía nữa.

Tang Vân tựa lưng A Phúc, dường như tìm chỗ dựa, cảm thấy yên tâm.

để ý đến Mạc Tu Quyền phía , đang chân cô với vẻ mặt phức tạp.

Họ đến góc phố thì một chiếc xe nhỏ chạy qua, b.ắ.n tung tóe bùn đất.

Mạc Tu Quyền ở ghế lái, khuôn mặt lạnh lùng. Anh nụ trong gương chiếu hậu, trong lòng càng thêm bực bội.

Chẳng bỏ trốn với khác ? Cái thằng vô dụng đó, để cô sống t.h.ả.m hại đến mức .

Về đến nhà, A Bà thấy cả hai dính đầy bùn đất, xót lo lắng.

“Tự dưng mua kẹo, nông nỗi ?”

“Không , A Bà, ch.ó đuổi thôi.” Tang Vân .

A Bà vội vàng đun nước nóng cho họ lau rửa, sợ cảm lạnh.

Mùa đông lạnh giá, nghèo mà bệnh thì sẽ mất mạng.

Ăn xong bát gừng nóng, Tang Vân ngủ sớm nhưng ngủ yên.

Trong mơ là những mảnh vỡ quang quái, tất cả đều là chuyện cũ.

Tang Vân là Tô Thành, cha cô là giáo sư Đại học Trung Ngô.

Vào thời kỳ đặc biệt, gia đình liên lụy nên hạ phóng về Tây Bắc.

Năm đó, Tang Vân mới năm tuổi, cơ thể yếu ớt, thể xa.

Dưới sự xoay sở của cha , họ đưa theo chị sinh đôi, còn cô gửi gắm cho ngoại tổ phụ ở Kinh Thị.

Ngoại tổ phụ khi còn trẻ là cảnh vệ của Tư lệnh, ơn cứu mạng với Tư lệnh.

Sau khi giải ngũ vì thương, ông sống nhờ nhà Tư lệnh, sắp xếp làm công tác an ninh.

Ở đó, Tang Vân gặp Mạc Tu Quyền.

Trẻ con hiểu về giai cấp, chỉ trai thật trai, còn cho cô kẹo ăn.

Tang Vân thích lẽo đẽo theo Mạc Tu Quyền, ngừng gọi: “Anh Mạc, Mạc......”

Vài phần miễn cưỡng, vài phần dung túng, Tang Vân trở thành cái đuôi nhỏ mà thể dứt .

Các chú các bác trong đại viện thấy Mạc Tu Quyền, thường trêu chọc: “Cô vợ nhỏ của ?”

Lúc đầu, sẽ đỏ mặt phản bác: “Cô là vợ con.”

Lâu dần, mặc nhiên chấp nhận, dường như chấp nhận phận.

Khi đó, Tang Vân nghĩ nhất định gả cho .

Ngày qua ngày ở bên , Tang Vân lầm tưởng rằng cũng là một phần của thế giới phồn hoa .

Lớn lên mới hiểu, phận như cô, làm xứng với con trai của Tổng tư lệnh quân khu.

Năm mười sáu tuổi, chính sách nới lỏng, Tang Vân đưa chị gái về Kinh Thị, nhưng cha cô qua đời vì lao lực ở Tây Bắc.

Ngoại tổ phụ dùng tiền tiết kiệm mua một căn nhà kiểu Tây nhỏ trong khu nhà công nhân viên, cả gia đình bốn họ sống cùng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thap-nien-80-truy-the-thanh-mai-tron-chay-cua-thieu-ta-lanh-lung/chuong-2.html.]

Tang Vân buồn vui.

Buồn vì thể ngày ngày gặp Mạc Tu Quyền, vui vì cuối cùng cô .

thích cô, chỉ thích chị, và chị cũng thích Tang Vân.

“Tại thể ở đây hưởng phúc, còn đến cái nơi một cọng cỏ đó.”

Ở những nơi , Tang Nghê luôn gào thét mắng cô, dùng những lời lẽ thô tục nhất.

Tang Vân chút luống cuống, cô sai ở .

Cô nghĩ nhất định là do đủ , nên và chị mới thích .

Tang Vân hết mực lấy lòng, chỉ cần là thứ chị thích, cô đều sẵn lòng nhường cho chị.

, cô còn Mạc, ngoài , thứ khác đều thể nhường cho chị.

một ngày, Tang Nghê chị cũng thích Mạc.

“Tôi thích Mạc Tu Quyền, cô đừng tranh giành với .”

“Không......”

Tang Vân cố chấp lắc đầu, chịu nhượng bộ.

Hắn là bảo bối của cô, bảo bối cô yêu nhất.

Không thể nhường cho khác!

Khi đó, Mạc Tu Quyền thường mang đồ ăn ngon cho cô, mua cho cô những bộ đồ tập , những khác đều phần.

Trong những góc khuất ai thấy, dùng áo khoác quân đội che cô mà hôn, lén lút đút cô ăn kẹo sữa, và lén nắm tay cô trong những bữa ăn tập thể.

Sau , về đơn vị rèn luyện.

“Đường Đường, đợi về, chúng sẽ xin đăng ký kết hôn.”

Mọi thứ kết thúc đột ngột ngày sinh nhật hai mươi mốt tuổi của Tang Vân.

Trịnh Quân, bạn trai của Tang Nghê, đè giường, quần áo xốc xếch.

“Đồ hư hỏng”, “Đồ mặt dày”, từ đó trở thành nhãn mác của cô......

“Vợ ơi...... đau......”

Giọng A Phúc kéo cô khỏi những mảnh vỡ ký ức.

“A Phúc kẻ du côn...... ...... lạnh......”

Trong cơn mê man, Tang Vân thấy giọng A Phúc, trong lòng kêu lên: “Không .”

Cô vội vàng bò dậy, sờ trán thấy nóng ran.

Sốt !

Trong thời đại khan hiếm t.h.u.ố.c men, sốt cũng thể lấy mạng .

Đứa bé ngốc nhà hàng xóm chính là vì sốt mà cứu .

tiếng, vội vàng mang khăn ướt đến lau cho .

Loading...