Nghe thấy hai chữ "Chu Diệm', lòng Ninh Viên bỗng dâng lên một cơn bực bội khó diễn tả: "Chu Diệm cũng ?"
Người đàn ông , gương mặt , liên tục xuất hiện trong giấc mơ của cô, khiến cô thể yên giấc.
"Sao? Không ?" Ninh Bính Vũ nhận sự phản cảm trong giọng điệu của em gái.
Cô day trán, cố gắng giữ bình tĩnh: "Cảnh sát trưởng đích mở tiệc? Xem là một bữa tiệc tạ đây?"
Ninh Bính Vũ nhẹ: "Nói cũng sai. Bề ngoài là tiệc giao lưu bạn bè, nhưng thực chất là bữa tiệc bồi tội ."
Ninh Viên nhướn mày: "Anh, rốt cuộc làm gì mà khiến cảnh sát trưởng cúi đầu thế ?"
Ninh Bính Vũ thản nhiên : "Cũng gì lớn, chỉ là tìm đến Tổng đốc Hồng Kông và
vài bạn ở Anh, nhắc nhở họ rằng mỗi năm Ninh gia đóng góp ít cho sự định và phát triển của Hồng Kông. Ngay cả nhiều thiết trong sở cảnh sát cũng do chúng tài trợ. Hơn nữa, Ninh gia ở Anh còn nhiều khoản đầu tư lớn, thể dễ dàng để nhà
bắt giữ phi pháp' như ."
Nghe , Ninh Viên cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn: "Chiêu thức gõ núi rung hổ dùng ."
Cô hiểu rõ thủ đoạn của trai , cũng sức ảnh hưởng của Ninh gia ở Hồng Kông. Nếu ai đó dám tùy tiện động đến Ninh gia, thì chắc chắn sẽ trả giá.
Ninh gia bao năm qua vẫn vững đỉnh cao, là miếng thịt béo để ai cũng thể cắn một miếng.
Ninh Bính Vũ, em ? Nếu thì sẽ em từ chối, một ứng phó là ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-821.html.]
Ninh Viên trầm mặc một lúc thản nhiên đáp: "Đi chứ, ? Em cũng xem bọn họ đang tính toán điều gì. Còn nữa, A Hoàn cũng sẽ cùng."
Ninh Bính Vũ suy nghĩ một lát đồng ý: 'Cũng , để cô mặt cho rõ, ít nhất cũng thể nhận nhầm trai ."
Ninh Viên lạc quan như : "Hy vọng là thế”
Ninh Bính Vũ đề nghị: "Em gọi cho bên nội địa ? Để họ qua nhận diện thử xem đó là Vinh Chiêu Nam ?"
Ninh Viên tự giễu nhạt: "Thôi , em là vợ mà còn xác nhận . Gọi khác đến chỉ càng thêm rắc rối hơn. Hơn nữa, chiều nay sẽ về, đợi bà về hỏi chuyện rõ ràng."
Trong lòng cô vẫn còn một chút hy vọng mong manh, quá sớm phá vỡ giấc mộng .
Biết ... thật sự là Vinh Chiêu Nam thì ?
Sau khi cúp máy, Ninh Viên bên cửa sổ, ánh mắt dõi theo mặt biển lấp lánh xa xa. Một lúc lâu , cô gọi Bội San và A Hoàn văn phòng.
Giọng cô bình tĩnh: "Bội San, cô kiểm tra xem, bến tàu chúng lấy hàng thực sự cổ phần của Ninh thị ."
Dù Chu Diệm ba hoa khoác lác, nhưng trong thâm tâm, cô vẫn cảm thấy chuyện thể là thật, đáng để điều tra.
Bội San gật đầu, nhanh chóng ghi chú và rời khỏi phòng để sắp xếp công việc.
A Hoàn cau mày, đề nghị: "Có cần đến chỗ Chủ Tư ngóng chút ?"
Ninh Viên lạnh lùng khẽ: "Tứ Lão Quỷ là cáo già, dễ dò xét. Trước mắt cứ bình tĩnh , cần suy nghĩ thêm. Ông hạng lương thiện, nếu hành động thiếu suy xét, e rằng sẽ đánh rắn động cỏ." ánh đèn rực rỡ thắp sáng cả thành phố.