“Phó... , Steven! Trùng hợp ?”
Steven đánh giá Dĩ Ninh một lược, đôi mắt lộ tia hài lòng.
“Nếu em mặc chiếc váy , thì thật sự .”
Dĩ Ninh vuốt nhẹ lọn tóc ở bên thái dương, e lệ mỉm .
Hai sóng bước bên trong.
“Anh về nước du lịch những nơi nào ?” Dĩ Ninh qua loa bắt chuyện.
Steven Dawson cô, lạnh nhạt trả lời: “Tôi thời gian.”
“À.” Dĩ Ninh ngước mắt lên Steven, nhẹ nhàng .
lúc , Steven chợt dừng bước chân, xúc động sâu đôi mắt hạnh trong veo của Dĩ Ninh, trái tim xốn xang mất kiểm soát.
Đã mười năm trôi qua, vì cảm giác hề đổi? Đôi mắt màu hổ phách hấp háy như ánh vẫn thừa sức hấp dẫn , mang cho cảm giác rung động rời.
“Đêm nay em đến đây, Tô Hoàng Phong ?” Steven Dawson bất chợt lên tiếng.
Dĩ Ninh kinh ngạc, mở miệng trả lời thì bên hành lang tiếng gọi quen thuộc, “Dĩ Ninh!”
Steven qua, hầu như cần câu trả lời từ Dĩ Ninh. Chẳng hiểu , Tô Hoàng Phong hôm nay họ hẹn với xem mắt. Thế thì cảm giác sẽ như thế nào?
Steven lạnh lùng bỏ tay túi quần, trông đợi phản ứng của Tô Hoàng Phong.
“Hoàng Phong! Sao ngoài , bác gái...”
“Dĩ Ninh! Nhiều ngày gặp em... thật nhớ...” Tô Hoàng Phong kéo nhẹ chiếc eo của Dĩ Ninh về gần sát , giống như nơi bất kỳ ai, thản nhiên ôm chầm lấy cô hôn vội xuống đôi gò má.
“Thật là... Cứ như trẻ con.” Dĩ Ninh e thẹn cúi mặt, đó chợt nhớ điều gì đó liền hướng sang Steven đưa tay giới thiệu, “Ây! Nhân tiện giới thiệu với , đây là Phó chủ tịch MG, Steven Dawson!”
Tô Hoàng Phong tựa hồ mới chú ý đến Steven đang bên cạnh, vẻ mặt ngạc nhiên, đó tỏ thiện đưa tay mở lời chào, “Phó chủ tịch Dawson! Hạnh ngộ!”
Steven Dawson mặt lạnh như tiền, ảm đạm đưa tay bắt tay với Tô Hoàng Phong theo phép lịch sự, “Hạnh ngộ!”
“Đêm nay chúng bữa cơm gia đình, dịp khác sẽ mời dùng cơm, xem như cảm ơn chiếu cố Dĩ Ninh.”
“Không cần khách sáo.” Steven vẫn giữ thái độ lạnh lùng đáp lời.
Tô Hoàng Phong và Dĩ Ninh hầu như để ý lắm, cứ thong thả vẫy tay chào và rời , Steven bất động dõi theo, trái tim giống như ai đó bóp chặt, khỏi giễu chính .
Anh nhầm lẫn, đêm nay Dĩ Ninh hẹn cùng với .
Khoảnh khắc đúng lúc thu hết tầm mắt của con gái ở góc cửa chính xoay tròn bên , lúc cô mới chậm rãi tiến , nhẹ nhàng cất tiếng để Steven chú ý tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thao-bo-mat-na/chuong-4-trung-hop.html.]
“Chào , Steven!”
“Cô là...”
Steven nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày, tỏ mấy thiện cảm.
“Em là Anna.”
Ánh mắt Steven trầm xuống, giấu tâm sự trong lòng, con gái mắt nét lai Tây đặc trưng khiến thể nghĩ tới... “Em là tiểu thư nhà Winslet?”
Anna lạnh lẽo, ánh mắt thâm trầm dõi về phía hành lang bên , giống như đang về một nào đó, “Nhìn biểu cảm của xem chừng là hiểu lầm đêm nay xem mắt là Rachel? Anh quen với Rachel từ ?”
Steven trả lời, tay bỏ túi quần thong thả bước .
Anna cũng bước theo , tâm tình nặng nề.
Mãi đến khi hai bàn và gọi thức ăn vẫn giữ ý lạnh lùng ai chuyện với ai.
Steven uống đến ly rượu thứ hai mới bắt đầu nâng d.a.o nĩa dùng món, hầu như phớt lờ sự tồn tại của Anna.
Đối với Anna đây giống như sự sỉ nhục, cô cam tâm liền mở lời châm chọc, “Thái độ của khi bắt tay với Tô Hoàng Phong xem hề dễ chịu, Rachel là mối tình đầu của ? Người thầm thương trộm nhớ chị nhiều kể hết.”
“Hai ... rốt cuộc quan hệ thế nào?”
Anna hừ lạnh một tiếng, vô cùng mỉa mai đáp: “Chị chỉ là trẻ mồ côi y tá trao nhầm, đó thì may mắn hưởng phước suốt 15 năm dài.”
“Em mới chính là con gái ruột của ông bà Winslet?” Dù thì đối với Steven đây cũng là một sự thật đáng ngờ, trong nhất thời thậm chí cảm thấy khó lòng tiếp nhận.
Anna nâng ly rượu nho lên nhâm nhi, ánh mắt vô hồn, “Cho nên đêm nay mới trở thành đối tượng xem mắt của .”
Steven Dawson chọn im lặng.
Anna cất giấu sự cồn cào oán hận, cô rút bản hợp đồng ở trong túi xách đưa đến mặt Steven và , “MG là nhà đầu tư lớn nhất cho bộ phim thần tượng Chân Thiện Mỹ, em hy vọng đóng góp tài trợ những bộ cánh cho các vai diễn, ý thế nào?”
Steven mở xem, đó rút cây bút máy trong túi áo khoác vest ký bản hợp đồng, thái độ trầm tĩnh và dứt khoát.
Anna ngạc nhiên, “Anh khẳng khái mau lẹ chứ nhỉ?”
“Vì xem em là bạn.”
Anna đến méo mó, lời thiện vẫn lạnh như hố băng thế , thì cô nên thiện cảm ?
Mười năm qua, kể từ khi cô nhà Winslet đón về, gặp gỡ qua ít những thành đạt, loại nào cũng thấy, nhưng Steven quả thật sự khác biệt.
Quan trọng là chính đêm nay, hai trưởng bối sắp xếp buổi coi mắt, càng cô bằng ánh mắt dung tục của những gã đàn ông cô từng tiếp xúc. Vì điểm khiến cô cảm giác thưởng thức con .
***