Thanh Xuân Của Tôi Đầy Nắng - Chương 1: Ngày đầu tiên ở ngôi trường mới

Cập nhật lúc: 2025-10-26 13:00:49
Lượt xem: 1

Tiếng chuông báo giờ học vang lên giữa gian rợp nắng.

 

Trường trung học Phan Châu Trinh ngay giữa trung tâm thành phố — tán cây cổ thụ đan xen sân, gió lướt qua xào xạc. Buổi sáng tháng Mười, trời đủ mát để ai đó cảm thấy dễ chịu, đủ ồn ào để rằng năm học mới thật sự bắt đầu.

 

Nguyễn Minh Hoàng cổng trường, hít sâu một .

 

Áo sơ mi trắng, balo đen khoác lệch một bên vai, tai đeo tai nhưng bật nhạc.

 

Bà mai ngay lập tức được tôi luyện

Trông chẳng khác gì một học sinh bình thường — nếu lười biếng với mái tóc rối nhẹ và dáng vẻ chậm chạp.

 

“Trường mới, bạn mới, giáo viên mới. Mọi thứ đều mới, chỉ là vẫn như cũ…”

 

Cậu khẽ nghĩ, tự một bước cổng.

 

Lớp 11A3 — căn phòng học ở tầng hai, hướng sân , nơi giàn hoa giấy hồng phấn đang trổ rộ.

 

Tiếng chuyện rộn ràng, tiếng ghế kéo ken két, vài ánh mắt tò mò khi thấy học sinh mới bước .

 

“Chào em, em là học sinh chuyển trường đúng ?” – cô chủ nhiệm, cô Dung, hỏi với nụ hiền.

 

“Dạ, em là Nguyễn Minh Hoàng, chuyển từ trường Lê Quý Đôn.”

 

“Rồi, em bàn cuối, cạnh Linh Đan nhé.”

 

Cô giáo chỉ tay về phía cô bạn đang cúi đầu gì đó.

 

Linh Đan ngẩng lên — đôi mắt đen sâu, mái tóc buộc gọn gáy, gương mặt quá nổi bật nhưng ánh gì đó kiên nghị, sáng rõ.

 

“Chào .” – Cô nhỏ, giọng nhẹ mà rõ ràng.

 

“Ờ, chào .” – Hoàng , gãi đầu.

 

Cậu xuống, thở khẽ khàng, lòng thấy nhẹ hơn một chút.

 

“Ít cạnh vẻ khó tính.”

 

Buổi học trôi chậm chạp.

 

Hoàng phát hiện Linh Đan là lớp phó học tập, mà ai trong lớp cũng nể vì học giỏi và… nhắc bài bạn khác.

 

Thỉnh thoảng cô liếc qua vở , thở nhẹ khi thấy dòng chữ nguệch ngoạc.

 

“Cậu như vầy làm ?”

 

“Ờ… thì tớ bí quyết riêng.”

 

“Là cho khác khỏi mượn chép đúng ?”

 

“Chuẩn luôn.”

 

Câu đùa khiến Linh Đan khẽ — nụ đầu tiên trong ngày.

 

Còn Hoàng, hiểu , cảm thấy lớp học bỗng… đỡ ngột ngạt hơn hẳn.

 

Giờ chơi, sân trường tràn nắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thanh-xuan-cua-toi-day-nang/chuong-1-ngay-dau-tien-o-ngoi-truong-moi.html.]

 

Một cô gái tóc nâu nhạt bước lớp, tay cầm hộp sữa và nụ rạng rỡ.

 

“Hê! Cho tớ ké nhé Linh Đan!”

 

“Vy , trốn trực nhật hả?”

 

“Không nha! Tớ… đang giám sát nhóm trực nhật thôi.” – cô gái tên Vy , giọng lanh lảnh.

 

Vy thấy Hoàng, ánh mắt sáng lên:

 

“Ủa, mới hả? Dễ thương ghê.”

 

“Ờ… cảm ơn?” – Hoàng lúng túng.

 

“Nguyễn Minh Hoàng, đúng ? Tớ là Hạ Vy, bạn của Linh Đan. Chào mừng đến với lớp 11A3 — nơi hỗn loạn nhưng đáng yêu nhất trường.”

 

Hoàng bật : “Nghe giới thiệu là chuẩn khổ .”

 

“Chắc chắn luôn.” – Vy khúc khích.

 

Buổi trưa, Hoàng rời lớp, ngang qua hành lang tầng ba. Ở đó, tình cờ thấy một cô gái khác — dáng nhỏ, mái tóc đen dài, đang một bên cửa sổ.

 

Cô đang phác họa gì đó trong cuốn sổ vẽ.

 

Hoàng dừng , ngập ngừng một chút lên tiếng:

 

“Vẽ đấy.”

 

Cô giật , — đôi mắt to và trong như nước hồ thu, giọng nhỏ đến mức gió cũng gần như cuốn :

 

“Cảm ơn… Tớ chỉ vẽ cho vui thôi.”

 

“Cậu là… học sinh mới ?”

 

“Ừ, mới chuyển sáng nay.”

 

“Vậy… chào mừng. Tớ là Minh Hạ.”

 

Tên khiến Hoàng nhớ mãi.

 

Không vì cô xinh hơn ai, mà vì cách cô khiến khác thấy bình yên, như thể ồn ào xung quanh đều tan biến.

 

Chiều hôm đó, khi về đến cổng trường, Hoàng khẽ tấm bảng tên lớp 11A3.

 

Ngày đầu tiên khép , gì quá đặc biệt — chỉ vài câu , vài nụ , nhưng đủ khiến cảm thấy một điều mà lâu mới xuất hiện:

 

Sự ấm áp.

 

Bước chân chậm rãi con đường về, ánh nắng xiên qua hàng cây, chiếu lên gương mặt trai bắt đầu một hành trình mới.

 

Cậu chẳng phía là gì — chỉ rằng, trong lòng đang một niềm háo hức mơ hồ, giống… tuổi mười bảy.

 

Kết chương 1:

 

> “Mọi ngôi trường đều câu chuyện riêng. Và đôi khi, những câu chuyện nhất bắt đầu từ những điều nhỏ bé nhất — như một lời chào, một nụ buổi sáng đầu tiên.”

Loading...