Thành phố có em - CHƯƠNG 1: CUỘC GẶP KHÔNG HẸN TRƯỚC
Cập nhật lúc: 2025-07-03 14:16:27
Lượt xem: 7
CHƯƠNG 1: CUỘC GẶP KHÔNG HẸN TRƯỚC
– Tin hot nè sếp! Có một công ty mỹ phẩm lớn bên quận 3 gửi mail ngỏ ý hợp tác vận chuyển lâu dài! – Cô trợ lý Mai Linh phấn khởi cầm laptop, miệng như trúng .
Hoàng nhướn mày, giọng trầm:
– Lớn cỡ nào?
Mai Linh đáp nhanh:
– Laria. Nghe là thấy sang. Em tra thử – hệ thống mỹ phẩm cao cấp, showroom khắp trung tâm thương mại. Nghe đồn giám đốc bên đó cực kỳ kỹ tính, làm ăn đó, khó hợp tác nếu đạt tiêu chuẩn.
Hoàng chau mày:
– Sao họ tìm đến ? Có ai giới thiệu ?
– Không. – Mai Linh lắc đầu – Họ chỉ bảo tìm hiểu kỹ gặp trực tiếp. Lạ ghê hén, như kiểu ai đó sắp đặt sẵn.
Hoàng đáp, giọng khô khốc:
– Hy vọng là vì năng lực, chứ bẫy.
Mai Linh như đùa:
– Mà lỡ là bẫy thì cũng ráng té nha sếp. Hợp đồng mà chốt là đỡ c.h.ế.t đói nguyên quý đó.
Ba ngày – tại trụ sở Laria.
Tòa nhà trắng ngà sừng sững giữa quận 3. Tên công ty “LARIA COSMETICS” lấp lánh biển hiệu. Hoàng dừng xe, chỉnh cổ áo sơ mi.
Mai Linh bước xuống , xuýt xoa:
– Nhìn là thấy mùi tiền . Sếp nhớ nở nụ nhẹ 3 phần, nghiêng đầu 15 độ nha. Đừng kiểu cắn môi, gian lắm.
Hoàng thở dài:
– Mày họp casting show hẹn hò ?
Mai Linh bật :
– Casting luôn ơi. Biết ký hợp đồng xong em ai đó ký luôn tim.
Hoàng lắc đầu, im lặng. Có gì đó trong lòng khẽ nhói. Cảm giác lạ lùng, như thể đang bước một nơi quen thuộc, dù rõ ràng đây là đầu đến.
Phòng họp tầng 10.
Cửa bật mở. Giám đốc công ty Laria bước .
Cô mặc váy trắng tinh giản, tóc búi gọn, gương mặt lạnh lùng mà cuốn hút. Cả căn phòng như chùng xuống trong vài giây ngắn ngủi.
Là Thúy An.
Hoàng cứng . Ánh mắt dừng ở đôi mắt từng quen thuộc đến mức nhắm mắt cũng nhớ.
Thúy An cất giọng, bình tĩnh:
– Chào Hoàng.
Hoàng gật nhẹ, giọng chậm rãi:
– Chào em.
Mai Linh nghiêng đầu ngạc nhiên, nhỏ:
– Hai ... quen hả?
laria
Hoàng đáp nhanh, mắt rời Thúy An:
– Ừ. Quen. .
Cuộc họp bắt đầu.
Thúy An mở laptop, giọng lạnh lùng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thanh-pho-co-em/chuong-1-cuoc-gap-khong-hen-truoc.html.]
– Laria cần một đơn vị vận chuyển định cho hệ thống showroom tại Sài Gòn và Đà Nẵng. Chúng tìm đối tác lâu dài, chú trọng uy tín và chất lượng dịch vụ.
Hoàng gật đầu, đáp gọn:
– Công ty đủ năng lực đáp ứng yêu cầu. Quy trình vận hành, tracking và hệ thống tài xế đều sẵn sàng triển khai ngay.
Thúy An ngẩng lên , ánh mắt gợn sóng:
– Tốt. Tôi việc rõ ràng, nhanh gọn. Không thích lòng vòng.
Hoàng khẽ gật đầu:
– Anh cũng .
Mai Linh bên, lặng im mà ánh mắt đảo lia lịa giữa hai . Cô thấy rõ trong giọng tưởng như xa lạ , điều gì đó đang đè nén.
Cuộc họp kết thúc.
Thúy An dậy , giọng đều đều:
– Tôi sẽ để phòng pháp lý gửi bản hợp đồng. Nếu đồng ý, thể bắt đầu từ tháng .
Hoàng chậm rãi , ánh mắt giấu sự cũ kỹ trong từng chữ:
– Anh nghĩ sẽ gặp em ở đây.
Thúy An đáp, vẫn lạnh nhạt:
– Sài Gòn nhỏ lắm. Duyên gặp ... đôi khi chẳng cần lý do.
Lúc về – trong thang máy.
Mai Linh tò mò, chịu nổi nữa, hỏi:
– Rồi ? Anh với chị giám đốc thật sự quen hả?
Hoàng gật đầu, giọng trầm hẳn xuống:
– Người yêu cũ.Quen hai năm. Cô biến mất một lời , và năm năm cô xuất hiện mặt .
Mai Linh trợn mắt:
– Biến mất như trong phim Hollywood á? Rồi giờ làm giám đốc Laria?
Hoàng đáp, nhạt:
– Ừ. Còn thì làm giám đốc công ty vận chuyển đang chờ hợp đồng cứu mạng.
Mai Linh chậc lưỡi:
– Trời đất, đúng kiểu “ cũ nay là chủ nợ mới”. Hợp đồng coi bộ... cay thua gì chia tay.
Hoàng gì. Gương mặt trầm .
Cùng lúc đó – tại văn phòng giám đốc Laria.
Thúy An lặng bên cửa kính, tay cầm ly nguội.
Trợ lý bước , lên tiếng:
– Chị An, cô bé Mai chiều nay chở mua bánh kem.
Thúy An gật đầu:
– Ừ. Em chuẩn xe .
Cô đặt ly xuống bàn, lặng lẽ tấm ảnh lật úp. Mắt cô lay động, nhưng miệng vẫn gì.
“Anh gặp em… vì trùng hợp. Mà vì em : những chuyện cũ… từng giải thích.”
[Kết chương 1]
“Người gặp vì chữ duyên. để giữ ... cần nhiều hơn thế.”