Anh mỉm “cưng chiều”.
“Hựu Hựu, chúng là quan hệ hôn phu hôn thê mà.”
Tôi thừa nhận đúng, nhưng thốt từ miệng cứ thấy sai sai.
“Chúng chẳng nên là quan hệ đối địch như nước với lửa !”
“Đó là chuyện hồi .”
“Hựu Hựu, cô thật đáng yêu.”
Trời sập . Thà tin đời ma.
Tôi cũng khó mà tin Tạ Duật Hanh khen đáng yêu.
Trong mắt , đột nhiên đáng yêu ?
Chắc chắn là bẫy.
Có đang video, cố ý xem dáng vẻ xí của ?
Tôi lục tìm khắp văn phòng.
Ngay cả con cóc xanh cũng bóp mạnh xem camera giấu kín .
Kết quả là, .
“Hựu Hựu, cô yên tâm, văn phòng của kín đáo, khác tuyệt đối thấy từng chút dáng vẻ tinh nghịch của cô .”
……
Vốn định tới xem trò .
Kết quả là mắng c.h.ử.i rời khỏi tập đoàn Hanh Khoa.
Sau khi về nhà, kể chuyện cho Lâm Vi Vi .
Cậu im lặng hồi lâu, đột nhiên lên tiếng.
“Cậu bao giờ về một loại , gọi là ‘yêu trong lòng nhưng khó mở lời, chỉ thể dùng cách của học sinh tiểu học để bắt nạt nhằm gây sự chú ý’ ? Kiểu nam chính kiêu ngạo nhưng thuần tình ?”
Tôi: “... Nói tiếng .”
“Nói đơn giản là.”
Lâm Vi Vi tằng hắng một cái, giọng điệu trở nên nghiêm túc.
“Hựu Hựu, thấy là, Tạ Duật Hanh , thầm thích đấy.”
Ngụm nước uống miệng.
Phun thẳng ngoài.
“Cậu điên là điên ?”
Tôi gần như tin nổi tai .
“Anh thầm thích ? Anh chỉ hận thể nghiền xương lột da , mà bảo thầm thích ?”
Cậu chỉ một cách sắc sảo:
“Anh dường như thực sự yêu .”
Tôi mở miệng phủ nhận ngay:
“Không thể nào! Anh mù ? Thích ?”
Miệng thì .
trong lòng ngày càng thấy chắc chắn.
“Vốn dĩ tình yêu là yêu mà tự , chừng đột nhiên thông suốt thì .”
“Cậu nghĩ , từ đến nay mỗi hai đấu khẩu, nào để thua ?”
“Còn nữa, đây hai cãi dữ dội thế nào, hình như nào hai cũng khá là bảo vệ đối phương.”
……
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thanh-mai-oan-gia-cua-ta-tong/chuong-6.html.]
“Nói .”
Tôi cắt ngang lời Lâm Vi Vi.
“Nói gì cơ...”
“Nói xem nhận của Tạ Duật Hanh bao nhiêu tiền để cho ?”
“Nhận cái đầu ! Bà đây quang minh chính đại, lẽ nào vì dăm ba đồng bạc mà bán bạn !”
Tôi nửa tin nửa ngờ.
Lâm Vi Vi tiếp tục :
“Cậu nghĩ xem, tại tặng cả một gara thú nhồi bông màu xanh? Nhìn bề ngoài là đối đầu với , cố ý làm tức giận, nhưng đổi góc độ mà nghĩ, dùng cách để giúp dùng một phương thức khoa trương và hài hước hơn để xóa bỏ cái nhãn ‘ cắm sừng’ ? Anh đang với rằng, chuyện đó đối với lật sang trang mới !”
Tôi nhíu mày:
“Cái logic của ... quá lạ đời ?”
“Còn nữa!”
Lâm Vi Vi đắm chìm trong sự phân tích của .
“Anh ở buổi tiệc, chẳng thèm đếm xỉa gì đến cái cô Bạch Nguyệt gì đó cả, chính đấy thôi, cô Bạch Nguyệt đó suýt ngã sấp mặt, còn nhạo cô nữa! Đó rõ ràng là chứng minh chả liên quan gì đến Bạch Nguyệt Hắc Nguyệt nào hết! Anh đang xả giận , chống lưng cho đấy!”
Xả giận ? Chống lưng cho ?
Cái bản mặt lạnh như tiền của Tạ Duật Hanh đó.
Thế nào cũng thể liên tưởng với hai cụm từ .
“Còn nữa còn nữa, hôm đó chạm là đỏ mặt, xem chắc chắn là trai tân chính hiệu .”
“Không chừng chính là hôm đó những hành động của trêu chọc đến trái tim của trai tân , khiến xuân tâm nhộn nhạo.”
“Sau đó mới chợt nhận : À, hóa đây cứ yêu mà tự !”
……
Tôi thấy thuần túy là láo.
Lâm Vi Vi như , thấy một tia khả năng nhỉ?
Dù thì mạch não của Tạ Duật Hanh, thể nào so bì .
“Hoặc là Hựu Hựu yêu quý của ơi, phản ứng mạnh như , lẽ nào đối với cũng chút đặc biệt?”
Làm thể?
“Có lẽ...”
Lâm Vi Vi xong, đầu dây bên bỗng nhiên phát một tiếng động lạ.
Giống như tiếng thở dốc của đàn ông?!
Và đến lúc mới chú ý thấy giọng của Lâm Vi Vi hình như chút lạ.
Có chút gì đó yêu mị .
“Cậu đang xem phim đen ?!”
“Bà đây đang tán trai! Tán trai đấy!”
“Cậu lấy đàn ông hả? Ngay cả tay đàn ông còn sờ cơ mà!”
Đầu dây bên bỗng nhiên bật .
“A Hựu của ơi, ngây thơ quá đấy. Đàn ông của bà đây tự nguồn cung.”
“Còn về vấn đề của , để chỉ điểm cho nữa .”
“Gì cơ?”
“Người đàn ông của , Tạ Duật Hanh, khi thật sự sở thích gì đó đặc biệt đấy.”
“Ví dụ như, cuồng ngược.”
“Chính là... xu hướng thích ngược đãi ! Anh thích ‘ăn hiếp’! Cậu càng mạnh mẽ, càng làm gì thì làm, miệng nhưng cơ thể thành thật! Cậu treo thú bông của công ty đối thủ lên, miệng thì tức c.h.ế.t nhưng trong lòng chừng đang mở cờ ! Bây giờ hùng hổ dọn nhà , nửa đẩy nửa mời, ước chừng trong lòng vui như mở hội !”