Anh cầm ly rượu, bước đến mặt , khóe miệng nở một nụ đầy ẩn ý.
“Cầm Hựu, mấy ngày gặp, trông cô vẻ... tròn trịa lên ít nhỉ?”
Nụ mặt cứng đờ.
Các quan khách xung quanh lượt ném tới những ánh hiếu kỳ.
Tôi hít sâu một , tự nhủ bình tĩnh.
Không chấp nhặt với .
Tôi mỉm đáp :
“Vậy ? Chắc là dạo tâm trạng , ăn nhiều thôi. Không như Tạ tổng, công ty một màu xanh bát ngát, chắc hẳn là cảm giác thèm ăn .”
Nụ mặt cũng đông cứng .
“Cô!”
Ngay lúc , một giọng nữ dịu dàng xen .
“A Hanh, hóa ở đây.”
Một cô gái mặc váy dài trắng, diện mạo thanh thuần đáng yêu bước tới.
Cô mật bên cạnh Tạ Duật Hanh.
Là Bạch Nguyệt.
Người đồn đại trong giới là “ánh trăng sáng” của Tạ Duật Hanh.
Tạ Duật Hanh thấy cô .
Sắc mặt trông vẻ còn âm trầm hơn thế?
Chắc chắn là nhầm .
Tôi quả nhiên nhầm.
Chỉ ba bốn giây .
Anh đổi sang một vẻ mặt dịu dàng mà từng thấy bao giờ.
Chỉ là kiểu gì cũng thấy kỳ quái.
“Tiểu Nguyệt, em tới đây?”
Bạch Nguyệt khẽ đầy nhu mì:
“Em bác Cầm tổ chức tiệc nên qua xem thử. Đây chắc là Cầm tiểu thư nhỉ? Chào chị, là Bạch Nguyệt.”
Cô đưa tay về phía , tư thái tao nhã phóng khoáng.
Tôi cô .
Lại cái bộ mặt phân biệt đối xử của Tạ Duật Hanh.
Ngọn lửa trong lòng “vụt” một cái bốc lên.
Tôi bắt tay với cô .
Mà trực tiếp khoác lấy cánh tay còn của Tạ Duật Hanh.
Tựa đầu thiết lên vai .
Dùng giọng điệu ngọt đến phát ngấy :
“Ông xã, em gái là ai ạ? Sao giới thiệu cho em một chút?”
Hai chữ “ông xã” thốt .
Cơ thể Tạ Duật Hanh rõ ràng cứng đờ .
Sắc mặt Bạch Nguyệt cũng trắng vài phần.
Tôi chính là làm họ buồn nôn.
Người Tạ Duật Hanh vẫn còn cứng ngắc.
Tôi kéo kéo, vẫn nhúc nhích.
Tôi ngẩng đầu một cái.
Anh nhíu mày, ánh mắt chằm chằm cánh tay đang khoác lấy.
Ánh mắt chút đờ đẫn thế ?!
Trong chớp mắt, não đột nhiên hoạt động hết công suất.
Động tác cứng nhắc thế , lẽ vẫn còn là... trai... tân... đấy chứ?
Tôi xoay , dán sát vị trí của thêm vài phần.
Anh đột nhiên bừng tỉnh.
Không chứ, thực sự là ?
Tai đỏ đến lợi hại!
Anh hạ thấp giọng, bên tai hung dữ cảnh báo:
“Cầm Hựu, giỏi thì cứ khoác mãi thế !”
Tôi chớp chớp mắt.
Ý lan tỏa .
Làm bộ định rút tay .
Anh lập tức trầm giọng lên tiếng:
“Cô mà rút tay là coi thường cô đấy!”
Động tác của khựng một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thanh-mai-oan-gia-cua-ta-tong/chuong-4.html.]
Cơ thể tq dường như thả lỏng xuống.
Bàn tay đang nắm lấy nóng hổi, đầy mồ hôi.
Tôi ghé sát tai nhỏ:
“Tạ tổng thuần khiết thật đấy.”
Tai càng đỏ dữ dội hơn.
Cuối cùng Tạ Duật Hanh vẫn giới thiệu tiểu thư Bạch Nguyệt mặt .
“Đây là Bạch Nguyệt. Thiên kim nhà họ Bạch.”
……
Nói thừa.
“Là gì của ?”
Tôi hỏi trực tiếp.
Tạ Duật Hanh tỏ vẻ hiểu.
“Thiên kim nhà họ Bạch thì liên quan gì đến ?”
“Cầm Hựu, cô cắm sừng đến ngốc luôn ?”
……
Tốt lắm.
Tôi gật đầu vẻ hiểu.
Sau đó híp mắt với Bạch Nguyệt:
“Chào Bạch tiểu thư, là vị hôn thê của Tạ Duật Hanh, Cầm Hựu. Sau A Hanh nhà chúng , phiền cô tránh xa một chút.”
“Tôi thích những cô gái khác ở quá gần .”
Mặt Bạch Nguyệt lập tức đỏ bừng lên vì hổ.
Tôi tự thấy buổi tiệc kết thúc mấy vui vẻ.
Vì Bạch Nguyệt thút thít bỏ .
Tạ Duật Hanh vẻ như ngẩn ngơ.
Sao chẳng thèm bảo vệ “ánh trăng sáng” của chút nào .
Trái còn trơ mắt cô đáng thương xách váy rời , lúc đến cửa còn suýt ngã sấp mặt.
Tạ Duật Hanh trông vẻ tâm trạng .
Anh hâm .
Sau khi buổi tiệc kết thúc, Tạ Duật Hanh chủ động đòi đưa về nhà.
Tâm trạng Tạ Duật Hanh dường như cực kỳ .
Kéo theo cả luồng lạnh “ lạ chớ gần” quanh cũng tan biến đôi chút.
Cho đến khi xe sắp chạy tới căn biệt thự đang ở một .
“Dừng xe.”
Tôi đột nhiên lên tiếng.
Tài xế theo bản năng đạp phanh.
Tạ Duật Hanh nhíu mày :
“Lại làm gì nữa?”
Tôi thèm để ý đến .
Mà sang với tài xế:
“Phiền bác đầu, đến biệt thự của Tạ Duật Hanh.”
Tài xế ngẩn .
Theo bản năng qua gương chiếu hậu để xem sắc mặt Tạ Duật Hanh.
Sắc mặt của Tạ Duật Hanh thì hiểu.
Anh trợn tròn mắt, chằm chằm.
“Cầm Hựu, cô định làm gì?”
“Chúng chẳng là hôn phu hôn thê ?”
Tôi nghiêng đầu, một cách ngây thơ vô tội.
“Đã là hôn phu hôn thê, dọn qua ở cùng chẳng là bình thường ? Hay là, thực đang giấu trong nhà, tiện để qua đó?”
Yết hầu của lên xuống một chút.
Trong ánh mắt thoáng qua một tia hoảng loạn khó nhận .
“Cô đừng quậy.”
“Tôi quậy.”
Tôi tháo dây an , trực tiếp xuống bên cạnh, dán chặt lấy .
Hai tay chủ động khoác lấy cánh tay .
Tựa đầu mật lên vai.
“Duật Hanh, chúng sắp kết hôn , em thích nghi với cuộc sống hôn nhân, ?”
Giọng mềm ngọt.
Mang theo ý vị làm nũng.
Hơi thở ấm áp phả bên cổ .