Tháng Năm Rực Rỡ Của Tớ Và Cậu - Chương 4: Lần Đầu Tiên Giúp Viết Thư Tình

Cập nhật lúc: 2025-10-10 12:14:47
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Căn phòng của Minh Nguyệt chìm trong ánh sáng dịu nhẹ của chiếc đèn bàn. Mọi thứ trong phòng đều ngăn nắp, trừ chính tâm trí cô, đáng lẽ đây là thời gian cô cần tập trung việc ôn luyện môn Tiếng Anh chuyên, nhưng chiếc điện thoại bàn cứ rung lên ngừng, hiển thị tên " Hải Đăng".

​"Alo..." Giọng Minh Nguyệt nhỏ, đầy mệt mỏi.

​"Minh Nguyệt ơi...tớ giỏi Văn nhất , cái tin nhắn hôm hiệu quả thật, Thu Phương trả lời tớ thiện. Cậu chuyện tinh tế," giọng Hải Đăng reo lên, mang theo niềm phấn khích thể che giấu. " tớ nghĩ tớ cần một thứ gì đó trang trọng hơn... Cậu bảo thích sách và cổ điển. Cậu giúp tớ một cái email dài , kiểu như một bức thư . Cậu thể làm mà, đúng ? Kiểu 'thư gửi bạn văn chương' !"

​Minh Nguyệt nhắm mắt , cô cảm thấy như một sợi dây vô hình đang siết chặt trái tim . Viết tin nhắn là một sự giày vò, một bức thư tình chỉnh, với tất cả sự chân thành, để gửi cho con gái khác là một nhát d.a.o trực diện.

​"Tớ... tớ nghĩ giỏi thư tình Hải Đăng. Tớ chỉ giỏi về cảm xúc buồn thôi," Minh Nguyệt cố gắng thoái thác cuối.

​"Đừng thế! Tớ tin mà! Không thư tình, chỉ là thư làm quen thôi, nhưng nó ... thật sâu sắc, thật cảm động. Tớ tớ là nghiêm túc, kiểu hotboy chỉ tán tỉnh. Cậu hiểu tớ nhất mà, Minh Nguyệt," Hải Đăng nài nỉ, giọng một chút thất vọng khi Minh Nguyệt từ chối. "Cậu tớ gì, thể hiện sự tôn trọng của tớ với như thế nào. Tin tớ , chỉ mới thể dùng từ ngữ đúng đắn, mới những câu mà tớ nhưng cách diễn đạt!"

​Lời khen ngợi và sự tin tưởng vô điều kiện của  Hải Đăng đập tan hàng rào phòng thủ của Minh Nguyệt. Cô cảm thấy bất lực. Cô thể Không với , đặc biệt là khi đặt trọn niềm tin cô. Cô sẽ biến những rung động của thành lời, mặc dù những rung động đó đang hướng về một khác.

​"Được . Cậu tớ những gì? Cậu kể tớ hết, giấu," Minh Nguyệt hạ giọng, buông xuôi. Cô cầm cây bút, sẵn sàng ghi những ý tưởng vụng về của .

Hải ​Đăng bắt đầu kể lể, giọng chuyển sang tông nhẹ nhàng, mộng mơ hơn hẳn bình thường. Anh kể về cảm giác đầu tiên thấy Thu Phương sách tán cây phượng, về vẻ tĩnh lặng của cô, về sự ngưỡng mộ đối với tài năng và sự dịu dàng khác biệt của cô . Minh Nguyệt gõ phím, cố gắng biến những từ ngữ vụng về, rời rạc của Hải Đăng thành một ngôn ngữ văn chương thật lãng mạn, tinh tế.

​Cô : "Tớ nhiều vô tình thấy , và sự im lặng của lên nhiều điều hơn bất kỳ âm thanh nào khác. Nó giống như một cuốn sách mà tớ kịp chương đầu tiên. Tớ làm phiền, nhưng tớ ngưỡng mộ cái cách ngoài sự ồn ào. Tớ hy vọng thể thêm về thế giới nội tâm sâu sắc của ..."

​Đó là những từ ngữ chứa đựng tình cảm mà Minh Nguyệt với Hải Đăng, là sự thấu hiểu 4 năm của cô, nhưng dùng để tán tỉnh Thu Phương. Mỗi câu chữ , là một nhát cắt chính trái tim cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thang-nam-ruc-ro-cua-to-va-cau/chuong-4-lan-dau-tien-giup-viet-thu-tinh.html.]

​Mười lăm phút , Minh Nguyệt gửi bản nháp qua Zalo. Chiếc điện thoại reo lên ngay lập tức.

​"Tuyệt vời, Minh Nguyệt, quả là thiên tài, những dòng , tớ còn thấy tự yêu bản hơn chứ!"  Hải Đăng lớn, niềm vui sướng lan tỏa qua cả đường truyền điện thoại.

​Rồi một câu, một câu vô tình nhưng là lời xác nhận tàn nhẫn nhất đối với Minh Nguyệt.

​"Này, quá, khiến tớ cảm thấy giống như là chính tớ đang ! Cảm ơn hiểu tớ đến thế!"

​Giống như là chính tớ đang . Bởi vì, Minh Nguyệt tự nhủ, đó chính là cách tớ nhận ,  Hải Đăng , đó là tình cảm của tớ.

​Minh Nguyệt cố gắng nuốt nước bọt: "Cậu thấy . Nhớ... gửi cho . Chúc thành công."

​"Yên tâm! Gửi ngay đây! Cảm ơn nhé, cô bạn !" Hải Đăng hứa hẹn, cúp máy.

​Minh Nguyệt dựa lưng ghế, cảm thấy kiệt sức, như thể cô chạy một cuộc đua marathon. Cô chằm chằm màn hình máy tính, nơi vẫn còn đó bản nháp của bức thư tình. Dưới bức thư là một dòng ghi chú cá nhân mà cô vội vàng, nhưng Đăng bao giờ thấy:

​[Ghi chú của Minh - Tối 19/08]: Viết thư tình cho yêu gửi con gái khác. Đây là đỉnh cao của sự đơn phương. Cảm ơn tin tưởng tớ đến mức , Hải Đăng.

​Cô trao sự chân thành, và đổi là sự tự hủy hoại bản . Bàn học giờ đây trở nên lạnh lẽo, cô đơn, dù chứng kiến một bức thư tình nồng nàn đời.

​Chỉ cần hạnh phúc. Chỉ cần còn tìm đến tớ, Minh Nguyệt nghĩ, khi giấc ngủ với sự mệt mỏi. Cô rằng, những chiếc bánh cô làm ngày mai sẽ là món quà chuộc cho trái tim cô, nhưng là sự an ủi cho tâm hồn vô tư của  Hải Đăng.

Loading...