Tháng Năm Rực Rỡ Của Tớ Và Cậu - Chương 39: Bánh Quy Hạnh Nhân Và Vị Ngọt Của Sự Trưởng zthành

Cập nhật lúc: 2025-10-17 01:41:31
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng hôm , Hải Đăng và Minh Nguyệt cùng bước lớp. Dù họ vẫn là những học sinh trầm lặng, nhưng ánh mắt họ trao khác. Nắm tay là cử chỉ công khai của họ, nhưng sự hiện diện song song và ánh mắt trìu mến lên tất cả.

​Họ ở bàn cuối quen thuộc. Minh Nguyệt quyết định, cô sẽ tiếp tục ở hàng ghế thứ hai, vị trí của sự trưởng thành và tập trung và Hải Đăng sẽ cạnh cô. Chiếc bàn cũ ở cuối lớp nhường cho hai học sinh khác. Sự đổi về vị trí thể hiện sự đổi trong mối quan hệ của họ, họ sẽ cùng tiến lên, còn dựa như một thói quen cũ.

​Hải Đăng cẩn thận kéo ghế cho Minh Nguyệt. "Cậu tớ giúp mang cặp ?"

​Minh Nguyệt mỉm . "Tớ tự mang , Đăng. Cậu cứ tự lo cho cái chân của ."

​"Chân tớ . Tớ chỉ là đang tận hưởng cảm giác chăm sóc ," Hải Đăng , ghé tai cô thì thầm, "Tớ bỏ lỡ việc chăm sóc suốt bốn năm ."

​Khi họ định chỗ , Minh Nguyệt lấy từ trong cặp một chiếc hộp giấy nhỏ, đặt lên bàn Hải Đăng.

​"Tớ làm cho ," Minh Nguyệt .

​ Hải Đăng mở chiếc hộp. Bên trong là những chiếc bánh quy hạnh nhân nhỏ xinh, sô cô la phủ đường.

​Hải Đăng chiếc bánh, Minh Nguyệt. Anh nhớ những ngày cũ, khi luôn đòi hỏi cô làm bánh quy sô cô la trắng mà thích.

​"Đây là bánh quy sô cô la trắng, Minh Nguyệt," Hải Đăng , nhưng giọng hề vẻ thất vọng.

​"Tớ ," Minh Nguyệt đáp. "Đó là bánh quy hạnh nhân. Là loại bánh mà tớ thích ăn nhất."

​Minh Nguyệt thẳng mắt Hải Đăng. "Tớ làm nó cho , Đăng, vì tớ chiều lòng . Tớ hiểu rằng: Mối quan hệ của chúng từ giờ sẽ là sự chia sẻ, sự hy sinh. Tớ sẽ làm những gì tớ thích, và nếu yêu tớ, sẽ yêu cả sở thích của tớ."

​Hải Đăng hiểu ý cô. Cô đang đặt giới hạn cho tình yêu . Anh yêu cô vì con thật của cô, chứ vì vai trò cô đóng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thang-nam-ruc-ro-cua-to-va-cau/chuong-39-banh-quy-hanh-nhan-va-vi-ngot-cua-su-truong-zthanh.html.]

Hải ​Đăng mỉm . Anh cầm một chiếc bánh quy hạnh nhân lên, cắn một miếng. Vị béo bùi của hạnh nhân tan chảy trong miệng.

​"Nó ngon, Minh Nguyệt," Hải Đăng . Anh hề dối. Anh thực sự thấy vị ngon của chiếc bánh , bởi vì nó là chiếc bánh của sự chân thật.

​"Tớ cũng cái cho ," Hải Đăng , lấy từ trong cặp một quyển sổ tay bìa da, quá to, nhưng tinh tế.

​"Tớ mua nó tặng . Nó hợp với trầm tư và lách như ," Hải Đăng , sử dụng chính cụm từ mà Khánh Nguyên dùng để miêu tả cô.

​Minh Nguyệt ngạc nhiên. "Cậu nhớ ?"

​"Tớ nhớ hết," Hải Đăng . "Tớ cuốn sổ cũ của nhiều . Tớ chỉ thấy sự hy sinh của , tớ thấy con thật của , một cô gái thích sự yên tĩnh, thích lách, và thích bánh quy hạnh nhân. Tớ bỏ lỡ con thật đó suốt bốn năm. Tớ sẽ lặp sai lầm đó nữa."

​Hải Đăng cô, ánh mắt đầy yêu thương và trân trọng. "Minh Nguyệt, tớ làm bánh cho tớ nữa. Tớ tớ sẽ là làm bánh quy hạnh nhân cho một ngày nào đó. Tớ sẽ học làm nó."

​Minh Nguyệt xúc động đến mức nước mắt cô rơm rớm. Đây là lời hứa mà cô cần. Lời hứa về sự đổi vai trò, về sự bù đắp.

​"Cảm ơn , Đăng," Minh Nguyệt thì thầm.

​Trong lúc đó, Mai Linh và Tuấn bước lớp. Họ thấy Minh Nguyệt và Hải Đăng cạnh ở hàng thứ hai.  Mai Linh mỉm nhẹ. Tuấn vỗ vai  Mai Linh, thở phào nhẹ nhõm.

​Hải Đăng và Minh Nguyệt về bên , nhưng họ trở thành một phiên bản hơn.

​Sáng hôm đó, Minh Nguyệt và  Hải Đăng cùng làm bài tập. Không khí trong lớp học trở nên yên bình và ấm áp.

​Bốn năm gió mùa kết thúc. Lời hứa hè thành, bằng sự níu kéo, mà bằng sự trưởng thành và kiên nhẫn.

​Mối quan hệ của họ chính thức bước sang một chương mới, nơi tình yêu xây dựng sự tôn trọng và thấu hiểu lẫn .

Loading...