Buổi sáng hôm đó, Minh Nguyệt đến trường sớm hơn thường lệ. Cô cần chuyện với Khánh Nguyên .
Khánh Nguyên đợi cô ở sân trường, nơi họ thường . Anh trông điềm tĩnh, như thể điều gì sẽ xảy .
"Cậu chuyện về tin nhắn thoại của Hải Đăng đúng Khánh Nguyên hỏi, hề vẻ trách móc giận dữ.
Minh Nguyệt gật đầu. "Nguyên, tớ xin . Bạn là bạn trai tuyệt vời nhất. Bạn tinh tế, bạn thấu hiểu tớ hơn bất kỳ ai tớ từng gặp. Bạn giúp tớ tìm chính , tìm sự tự do và sự tôn trọng."
"..." Minh Nguyệt ngừng , cô hít một sâu. " tớ nhận , sự bình yên và sự thấu hiểu của bạn... thể xóa nhòa bốn năm gắn bó và sự hỗn loạn của tớ với Hải Đăng. Tớ yêu bạn vì bạn là sự lựa chọn đúng đắn và lành mạnh. tớ thương bạn. Còn tớ yêu Hải Đăng."
Khánh Nguyên mỉm , một nụ buồn bã nhưng đầy sự thấu hiểu. "Mình . Mình luôn . Tình yêu của bạn dành cho là một phần của con bạn. Nó là sự tùy tiện, nó là sự gắn bó của tâm hồn."
"Hải Đăng trưởng thành, Nguyên. Anh vượt qua cái của . Anh chứng minh sự đổi của bằng hành động, bằng lời . Tớ chạy trốn khỏi vì sự vô tâm của . giờ đây, còn vô tâm nữa."
"Mình hiểu , Minh Nguyệt," Khánh Nguyên . Anh nắm lấy tay cô, siết nhẹ. "Đừng xin . Bạn nợ điều gì cả. Bạn cho những khoảnh khắc tuyệt vời. Mình cảm ơn bạn vì dạy cách yêu một ... bằng sự tôn trọng tuyệt đối."
Khánh Nguyên buông tay cô . "Nếu đó là quyết định của bạn, tôn trọng. Chúng sẽ là bạn mãi mãi. Bạn xứng đáng hạnh phúc trọn vẹn."
Minh Nguyệt cảm thấy vô cùng ơn. Khánh Nguyên là một cao thượng, dạy cô ý nghĩa thực sự của sự tôn trọng.
" một điều cuối cùng," Khánh Nguyên . "Mình làm một việc."
"Việc gì, Nguyên?"
"Hải Đăng chiến đấu dũng cảm, và chiến thắng chính . Cậu phép từ chối bằng một sự im lặng. Cậu xứng đáng sự đối diện chân thành." Khánh Nguyên thẳng mắt Minh Nguyệt.
"Tối nay, 7 giờ, tại quán cà phê sách chúng thường đến. Mình sẽ ở đó. Và sẽ mời cả Hải Đăng đến đó. Ba chúng sẽ chuyện. Mình chính thức công khai sự lựa chọn của với cả hai . Cậu tìm sự tự do, và tự do đưa quyết định của ."
Minh Nguyệt kinh ngạc. "Nguyên, bạn cần làm điều ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thang-nam-ruc-ro-cua-to-va-cau/chuong-37-loi-chia-tay-chan-thanh-va-cuoc-hen-ba-nguoi.html.]
"Mình cần. Vì tôn trọng , và tôn trọng sự trưởng thành của . Đừng để câu chuyện bỏ dở vì sự hối hận. Hãy kết thúc nó một cách xứng đáng."
Minh Nguyệt gật đầu, trong lòng cô dâng lên sự kính trọng vô bờ bến dành cho Khánh Nguyên. "Được , 7 giờ tối nay."
Khánh Nguyên mỉm . "Cảm ơn , Minh Nguyệt. Giờ thì, hãy bắt đầu ngày học mới thôi."
Ngay đó, Khánh Nguyên đến phòng của Hải Đăng, nơi đang ôn bài một .
"Hải Đăng. Ra đây một chút," Khánh Nguyên gọi.
Hải Đăng Khánh Nguyên, hề tỏ thái độ ghen tuông. "Chuyện gì, Nguyên?"
"Tớ và Minh Nguyệt chia tay ," Khánh Nguyên thẳng thắn.
Hải Đăng bất ngờ. Anh Khánh Nguyên, nên lời.
"Minh Nguyệt yêu tớ, cô yêu . cô cần chắc chắn rằng, còn là học sinh vô tâm của năm ngoái nữa," Khánh Nguyên tiếp tục. "Cậu trưởng thành, Đăng. Cậu chứng minh sự đổi của . Tớ tôn trọng điều đó."
"Tớ xin , Nguyên. Tớ cố ý làm tổn thương ..." Hải Đăng lắp bắp.
"Cậu làm tổn thương tớ, Đăng. Cậu giúp tớ nhận tớ cần gì. Đừng xin . Hãy chứng minh sự trưởng thành đó là thật." Khánh Nguyên đưa cho Hải Đăng một mẩu giấy. "7 giờ tối nay, quán cà phê sách . Cậu đến đó, chúng sẽ chuyện."
"Chúng ?" Hải Đăng hỏi.
". Tớ, Minh Nguyệt, và . Tớ cô chính thức công khai sự lựa chọn của . Cậu xứng đáng sự đối diện đó, và Minh Nguyệt xứng đáng sự dứt khoát. Đây là trận đấu cuối cùng, Hải Đăng. Và đối thủ của là tớ, mà là sự vô tâm cũ của chính ."
Khánh Nguyên . Hải Đăng mẩu giấy trong tay.
Cuộc hẹn ba , trận đấu cuối cùng. Không sân bóng rổ, mà là bàn cà phê, nơi chứng minh rằng Lời Hứa Hè của thực hiện.