5 giờ 15 phút, Minh Nguyệt mặt tại Bến xe buýt cũ. Nơi đây vẫn vắng vẻ và nhuốm màu hoài niệm, nơi cô và Hải Đăng từng chia tay mỗi chiều giờ học.
Khánh Nguyên đó. Anh mặc chiếc áo sơ mi đơn giản, thấy Minh Nguyệt, và mỉm , một nụ hề sự thúc giục áp lực.
"Mình bạn sẽ đến," Khánh Nguyên , giọng nhẹ nhàng.
"Tớ xin vì làm bạn chờ," Minh Nguyệt đáp, cô cảm thấy bình yên khi ở bên .
"Không . Sự chờ đợi của là gì so với sự chờ đợi của bạn suốt bốn năm qua," Khánh Nguyên .
Minh Nguyệt Khánh Nguyên, con đường cô và Hải Đăng từng chung. Cô hít một sâu, đưa câu trả lời mà cô là đúng đắn cho bản .
"Nguyên. Về lời tỏ tình của bạn. Tớ... tớ chấp nhận."
Khánh Nguyên reo hò tỏ quá khích. Anh chỉ nhẹ nhàng tiến gần cô.
"Cảm ơn bạn, Minh Nguyệt. Mình hứa, sẽ bao giờ để bạn hy sinh cảm xúc của ," Khánh Nguyên .
"Và tớ hứa," Minh Nguyệt đáp, "tớ sẽ học cách yêu, học cách là chính , là cái bóng của ai cả".
Trong lúc đó, tại Cổng trường, Hải Đăng vẫn kiên nhẫn chờ đợi. 5 giờ 30 phút. Nửa tiếng trôi qua.
Anh lôi điện thoại , soạn sẵn một tin nhắn, định gửi cho cô, hỏi cô đến . nhớ lời dặn của Mai Linh, nếu chỉ ghen tuông, sẽ nổi giận và bỏ cuộc.
Hải Đăng buông điện thoại. Anh nổi giận. Anh chỉ thấy nỗi sợ hãi dâng lên trong lồng ngực. Anh , Minh Nguyệt sẽ đến. Cô lựa chọn. Cô khỏi quỹ đạo của .
Anh tập tễnh dựa cột điện, con đường cô .
Không. Mình thể để cô .
Hải Đăng cầm chiếc gậy chống lên. Anh thể lái xe, thể chạy. thể bộ.
Anh cần . Anh cần tìm cô, để níu kéo, mà để thêm một điều cuối cùng, điều mà ở chuyến Tình nguyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thang-nam-ruc-ro-cua-to-va-cau/chuong-28-ben-xe-buyt-cu-ket-thuc-va-khoi-dau.html.]
Anh bắt đầu bước , tập tễnh nhưng đầy quyết tâm. Anh bộ thẳng về hướng nhà Minh Nguyệt.
Trên đường , gọi cho Mai Linh.
"Linh, Minh Nguyệt đến, cô chọn Khánh Nguyên , cô ở cổng trường" Hải Đăng gần như hét lên.
"Tớ mà," Mai Linh đáp, giọng cô điềm tĩnh. "Minh Nguyệt sẽ chọn lúc . Cô quá mệt mỏi . Cô cái vòng lặp cũ , Hải Đăng ."
"Tao làm gì bây giờ? Tao yêu cô , Linh, tao thực sự yêu cô "
"Nếu mày thực sự yêu cô , thì mày để cô . Mày chứng minh cho cô thấy sự trưởng thành của mày là vĩnh viễn, là một sự bùng phát nhất thời vì sợ mất mát." Mai Linh . "Cậu cuốn sổ của cô mà. Cậu cô ở . Cậu thể đến đó. hãy nhớ: để giành cô , để tôn trọng lựa chọn của cô ."
Hải Đăng , bến xe buýt cũ là địa điểm ý nghĩa với cả hai. Anh dồn sức, tập tễnh đến đó.
Khi đến nơi, thấy họ. Minh Nguyệt và Khánh Nguyên đang bên . Khánh Nguyên đặt tay lên vai Minh Nguyệt, ánh mắt họ đầy sự thấu hiểu. Minh Nguyệt , nụ hạnh phúc và tự do mà hằng mơ ước.
Hải Đăng dừng , núp một cây lớn. Anh họ, nỗi đau đớn còn là sự ghen tuông bồng bột, mà là sự hối hận sâu sắc vì đánh mất một .
Anh thấy chiếc gậy chống của Khánh Nguyên đặt bên cạnh. Anh nhớ sự việc ở khu rừng Tình nguyện, nợ điều gì cả. Chỉ ở bên bạn. Khánh Nguyên ở đó, là đối thủ, mà là một sự lựa chọn lành mạnh cho Minh Nguyệt.
Hải Đăng bước . Anh tôn trọng lời hứa của Minh Nguyệt. Anh chấp nhận sự thất bại của .
Anh Minh Nguyệt cuối, cô đang . Sự trưởng thành của Hải Đăng cho phép cô hạnh phúc.
Anh lôi cuốn sổ , một dòng cuối cùng trang cuối cùng:
[25/09 - Bến xe buýt]: Cô đến. Cô chọn xứng đáng với cô . Tớ mất cô . tớ học cách yêu. Tớ sẽ chờ. Không để cô , mà để tớ trở thành xứng đáng với tình yêu của cô .
Anh lặng lẽ lưng , tập tễnh bước .
Mối tình đầu đơn phương của Minh Nguyệt kết thúc. Và tình yêu đầu tiên của Hải Đăng bắt đầu bằng sự mất mát và hối hận.
Lời Hứa Hè của Hải Đăng phá vỡ. nó thế bằng một Lời Hứa Mới: Lời hứa của sự trưởng thành và sự kiên nhẫn.