Sáng hôm cuối cùng, mặt trời lên cao vội vã. Mọi trong đội Tình nguyện đang hối hả dọn dẹp và chuẩn lên xe về thành phố. Hải Đăng thức trắng đêm. Anh còn vẻ bệ rạc của sự ghen tuông, mà là sự kiên quyết của một nhận tình yêu đích thực.
Anh tập tễnh bước ngoài, tay vẫn giữ chặt chiếc gậy chống và cuốn sổ bìa da.
Hải Đăng tìm thấy Minh Nguyệt đang một , kiểm tra ba lô. Anh , cô đang đợi Khánh Nguyên.
"Minh Nguyệt" Hải Đăng gọi, giọng trầm và nghiêm túc, còn sự hời hợt đùa cợt nào.
Minh Nguyệt . Cô thấy ánh mắt , đôi mắt , và cô , cuốn sổ.
"Cậu nó ?" Minh Nguyệt hỏi, giọng cô còn giận dữ, chỉ còn sự mệt mỏi.
"Tớ ," Hải Đăng gật đầu, bước từng bước tập tễnh đến gần cô. Anh đặt cuốn sổ lên ba lô cô. "Tớ thấy tất cả. Tớ thấy sự hy sinh của , sự thấu hiểu của , và cả tình yêu của ."
Anh thẳng mắt Minh Nguyệt, né tránh. "Tớ xin , Minh Nguyệt. Tớ xin vì vô tâm suốt bốn năm. Tớ xin vì lợi dụng sự tồn tại của như một bức tường an . Tớ xin vì dùng sự ghen tuông ngu ngốc để làm tổn thương nữa."
"Đăng," Minh Nguyệt cố ngắt lời , nhưng giơ tay , ngăn cô .
"Khoan , hãy để tớ nốt. Tớ lời tỏ tình giả hôm qua của tớ là một sự xúc phạm. hôm nay, đây là lời tỏ tình thật lòng, sự sợ hãi ghen tuông nào cả."
Hải Đăng hít một sâu, sự dũng cảm đầu tiên vì bóng rổ, mà vì tình yêu.
"Tớ luôn nghĩ tình yêu là sự rực rỡ và ngưỡng mộ mà tớ dành cho Thu Phương. tớ nhầm . Tình yêu là thứ làm tớ vui vẻ. Tình yêu là thứ làm tớ sống. Khi , tớ cảm thấy trống rỗng, vô dụng, và đau đớn chỉ vì cái chân, mà vì sự thiếu vắng của ."
"Tớ nhận , tớ cần vì là tri kỷ làm bánh cho tớ. Tớ cần vì là chính tớ, là phần nhất, sâu sắc nhất mà tớ bao giờ mất . Sự an mà tớ tìm kiếm, đó là sự an khi rằng, tớ thể là chính khi ở bên . Tớ đánh đồng tình yêu với sự tiện nghi."
Hải Đăng bước thêm một bước, dù đau. "Minh Nguyệt. Tớ vì tớ cần. Tớ vì tớ yêu . Tớ chứng minh tớ thể đổi, thể học cách yêu một cách đúng đắn. Làm ơn, hãy cho tớ một cơ hội để chứng minh tình yêu của tớ."
Đó là một lời tỏ tình chân thành, đau đớn và đầy hối hận. Nếu đây là một tháng , Minh Nguyệt sẽ lập tức gục ngã và ôm lấy .
bây giờ, chuyện khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thang-nam-ruc-ro-cua-to-va-cau/chuong-24-loi-to-tinh-dich-thuc-va-su-chay-tron.html.]
Minh Nguyệt . Nước mắt chảy, nhưng giọng cô khàn .
"Cảm ơn , Hải Đăng," Minh Nguyệt . "Tớ thật. Tớ thấy sự chân thành trong mắt . , lời xin và lời yêu đến quá muộn."
"Tớ chờ đợi khoảnh khắc suốt bốn năm. Tớ sống với hy vọng rằng, một ngày nào đó, sẽ thấy tớ. khi thấy tớ, đó là khi tớ buông tay. Đó là khi tớ quyết định yêu chính , và khi tớ tìm thấy một khác thấy tớ ngay từ đầu."
"Đăng . Tình yêu của tớ là công tắc, thể bật lên chỉ vì cuối cùng sẵn sàng. Tớ thể chấp nhận tình yêu của xây dựng nền tảng của sự sợ hãi mất mát."
Minh Nguyệt thở dài, về phía cổng làng. "Tớ cần thời gian. Tớ cần chắc chắn rằng, yêu tớ vì tớ là Minh Nguyệt, chứ vì tớ Khánh Nguyên."
"Minh Nguyệt, tớ sẽ chờ, tớ sẽ chứng minh" Hải Đăng vội vàng .
"Cậu cần chờ tớ," Minh Nguyệt đáp. "Tớ một về thành phố . Tớ sẽ cùng Khánh Nguyên."
Hải Đăng sững sờ. "Đi cùng Khánh Nguyên"
" . Cậu mời tớ cùng. Tớ chấp nhận," Minh Nguyệt , giọng cô kiên quyết. "Tớ cần , ngoài cái bóng của , tớ thể là ai. Tớ cần , nếu một yêu tớ mà cần tớ hy sinh, thì tớ thể hạnh phúc đến mức nào."
Minh Nguyệt cúi xuống, nhặt cuốn sổ lên và đặt tay Hải Đăng.
"Giữ nó . Nó là lịch sử của . Giờ đây, tự câu chuyện của . Và tớ, tớ tự câu chuyện của tớ. Tớ đang chạy trốn khỏi tình yêu cũ để tìm kiếm tình yêu mới."
lúc đó, Khánh Nguyên lái xe máy đến cổng làng. Anh xuống xe, mỉm và chào Minh Nguyệt.
Minh Nguyệt Hải Đăng cuối, ánh mắt cô đầy sự hối tiếc, nhưng sự do dự.
"Tạm biệt, Đăng. Cậu học cách tự về một ."
Minh Nguyệt bước , để Hải Đăng một . Cô về phía Khánh Nguyên, đội chiếc mũ bảo hiểm, leo lên chiếc xe máy của và họ rời , xa khỏi tầm mắt .
Hải Đăng theo chiếc xe khuất dần, cảm giác thất bại và đau đớn tột cùng. Anh tỏ tình bằng tất cả sự chân thành, nhưng từ chối. Anh học cách yêu cô, nhưng mất cô.
Hải Đăng, đầu tiên bốn năm, tự chống gậy, tập tễnh lên chuyến xe buýt về thành phố. Mùa hè kết thúc. Mối quan hệ của họ đổi. theo cách từng hy vọng.