Tháng Năm Rực Rỡ Của Tớ Và Cậu - Chương 23: Lá Thư Chưa Gửi Và Nước Mắt Của Sự Thấu Hiểu

Cập nhật lúc: 2025-10-13 04:50:38
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm cuối cùng ở làng Tình nguyện, khí se lạnh và tĩnh mịch. Sau lời từ chối thẳng thừng của Minh Nguyệt, Hải Đăng trong phòng, cảm thấy cơ thể chấn thương thể xác và tâm lý. Anh thất bại một cách thảm hại.

​Anh nhớ những lời của Minh Nguyệt "Tớ yêu bốn năm , Hải Đăng."

​Anh hiểu. Anh bốn năm đó, cô yêu như thế nào, trải qua những gì.

​Trong lúc tìm kiếm một quyển sổ để ghi điện thoại của trưởng nhóm tình nguyện, tay Hải Đăng vô tình chạm một chiếc hộp gỗ nhỏ cót két kỹ lưỡng trong ngăn tủ của Minh Nguyệt mà cô quên khóa. Anh tò mò mở . Bên trong, tìm thấy cuốn sổ bìa da cũ kỹ màu nâu cà phê 'biên niên sử về Trần Hải Đăng'.

​Hải Đăng rút cuốn sổ , trái tim đập dồn dập. Anh lật giở những trang giấy.

​Mọi thứ thấy là những dòng nhật ký tình yêu sướt mướt thông thường. Đó là những gạch đầu dòng khô khan và chính xác, nhưng ẩn chứa một tình yêu vô bờ bến:

​[03/09 - Lớp 10]: Viết thư cho Thu Phương. Đã dùng lời lẽ lãng mạn nhất. Hy vọng vui. (Linh : Tớ đang thư tình cho crush của crush tớ.)

​[20/07 - Hè]: Hôm nay Hải Đăng thích kiểu tóc tết đuôi sam của cô giáo dạy Hóa mới. Đã lén học cách tết. Thật ngu ngốc.

​[25/09 - Mưa rào]: Đi chung ô. Cậu : "Mối quan hệ sẽ bao giờ đổi." Tớ thể tiếp.

​Anh về những chiếc bánh, những vui vẻ, những thất tình, tất cả đều Minh Nguyệt ghi . Từng chiếc bánh quy đều ghi chú tỉ mỉ: "...làm thứ 5, thêm chút muối biển để làm nổi bật vị bơ Hải Đăng sẽ thích hơn."

​Hải Đăng bắt gặp một trang đặc biệt, nơi nhận ngay lập tức. Đó là trang về chiếc ô mưa rào.

​Anh lướt qua những sự kiện đó, và cuối cùng thấy một trang kẹp, một lá thư gửi bằng chữ Minh Nguyệt, nhưng hướng đến một khác:

​Gửi Hải Đăng,

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thang-nam-ruc-ro-cua-to-va-cau/chuong-23-la-thu-chua-gui-va-nuoc-mat-cua-su-thau-hieu.html.]

​Nếu đang lá thư , lẽ là tớ còn đủ can đảm để ở bên nữa. Cậu hỏi tớ tại tớ làm tất cả những điều đó. Đơn giản thôi, vì tớ yêu .

​Tớ yêu cái cách rạng rỡ khi ghi bàn, yêu cái cách tập trung đến quên ăn, yêu cả sự vô tâm thỉnh thoảng làm tớ đau lòng. Tớ cố gắng biến thành thứ cần, thành tri kỷ, thành bạn , thành y tá, thành Google. Bởi vì tớ sợ, nếu tớ ở trong những vai trò đó, sẽ còn cần tớ nữa.

​Tớ từng ước, một thôi, sẽ thấy tớ, là Minh Nguyệt làm bánh cho , mà là Minh Nguyệt yêu . làm lời hứa mưa, đóng băng mối quan hệ mãi mãi. Cậu đặt tớ một chiếc hộp an , nơi tớ thể tiến lên . Và tớ chấp nhận ở trong chiếc hộp đó, miễn là ở gần.

tớ thể nữa . Tớ rời để thể học cách tự lo cho bản , và để tớ thể học cách yêu chính . Đừng tìm tớ nữa, Hải Đăng. Cậu xứng đáng yêu. Còn tớ, tớ xứng đáng yêu tớ thấy.

​Tạm biệt.

​Hải Đăng buông cuốn sổ. Nước mắt bắt đầu chảy xuống, vì đau đớn thể xác, mà vì sự thấu hiểu muộn màng làm tan chảy sự vô tâm của .

​Anh thấy bộ câu chuyện từ góc của Minh Nguyệt. Anh thấy sự hy sinh thầm lặng, sự dũng cảm khi thư cho đối thủ, và nỗi đau khi lời hứa " bao giờ đổi."

​Anh nhận , yêu Minh Nguyệt. Anh chỉ là nhận tình yêu đó vì nó quá dễ dàng. Tình yêu của Minh Nguyệt là một bầu khí để thở, một cái gối êm ái để tựa. Anh coi nó là hiển nhiên cho đến khi nó rút .

​Sự ghen tuông của là sợ mất sự tiện ích. Đó là sự phẫn nộ vì mất duy nhất thực sự thấy và yêu vô điều kiện.

​Hải Đăng đó, ôm chặt cuốn sổ cũ kỹ, những giọt nước mắt lăn dài thấm ướt trang giấy. Anh vì sự ích kỷ của , vì sự vô tâm làm tổn thương con gái yêu nhất.

​Cuối cùng, bốn năm, Hải Đăng thực sự thấy Minh Nguyệt.

​Giờ đây, còn Minh Nguyệt "cần" cô. Anh yêu cô, và chứng minh điều đó.

​Ngày mai là ngày cuối cùng của chuyến Tình nguyện. Hải Đăng , làm gì đó. Anh thể để Minh Nguyệt cùng Khánh Nguyên. Anh chiến đấu vì tình yêu mà vô tình lãng phí suốt bốn năm.

Loading...