Vài ngày khi xuất viện, Hải Đăng bất động ghế sofa ở phòng khách. Chân bó bột khiến cảm thấy vô cùng khó chịu, nhưng ít nhất, một " y tá" tận tâm kém gì bệnh viện, Minh Nguyệt.
Minh Nguyệt vẫn giữ thói quen cũ. Mỗi buổi chiều, cô đều mang bài tập, sách vở, và những chiếc bánh quy mới nướng đến. Cô sắp xếp đống sách lộn xộn của , giúp ghi chép các bài giảng quan trọng, và thậm chí còn to những đoạn tóm tắt lịch sử mà học.
"Tớ sắp thành rảnh rỗi nhất thế giới ," Hải Đăng than thở, Minh Nguyệt đang cẩn thận chuẩn thuốc cho . "May mà , thì tớ c.h.ế.t chìm trong đống bài tập mất."
"Chứ nghĩ ? Đội trưởng đội bóng giỏi nhất trường mà lưu ban thì hổ lắm," Minh Nguyệt trêu chọc, nhưng trong lòng cô thấy ấm áp.
lúc đó, chuông cửa reo. Thu Phương cô gái mà Đăng đang theo đuổi đến thăm. Cô mang theo một bó hoa hướng dương nhỏ và một tấm thiệp tay.
Minh Nguyệt nhanh chóng thu dọn tài liệu và hộp bánh cặp. Cô , đến lúc cô rút lui.
"Thôi, tớ về đây. Tối nay còn học nhóm với Mai Linh nữa," Minh Nguyệt , cố gắng tỏ tự nhiên.
Hải Đăng Minh Nguyệt, Thu Phương đang mỉm dịu dàng. "À, ừ. Cảm ơn , Minh Nguyệt nhé. Gặp ."
Minh Nguyệt gật đầu, nở một nụ gượng gạo với Thu Phương và nhanh chóng rời . Khi cô đóng cửa , cô thấy giọng ngọt ngào của Thu Phương,"tớ bạn chăm sóc chu đáo lắm đấy..."
Sau khi Thu Phương về, mang theo một làn hương thơm dịu nhẹ và lời chúc "sớm bình phục," căn phòng trở nên yên tĩnh. Hải Đăng ngả , chằm chằm lên trần nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thang-nam-ruc-ro-cua-to-va-cau/chuong-10-tinh-ban-hay-su-biet-on.html.]
Anh nhớ những khoảnh khắc qua: Sự lo lắng tột độ của Minh Nguyệt, đêm cô thức trắng ở bệnh viện, và sự tận tụy cô dành cho trong những ngày dưỡng thương.
Tình bạn thật sự thể sâu sắc đến mức ?
Anh chợt so sánh. Thu Phương dịu dàng, quan tâm đến một cách lịch sự, mang đến cho sự lãng mạn mà hằng mong . thực sự ở bên , rõ cần gì cả khi mở miệng, là Minh Nguyệt.
Anh cầm điện thoại, mở tin nhắn của Thu Phương, mở tin nhắn của Minh Nguyệt. Tin nhắn của Thu Phương là những câu hỏi lịch sự về sức khỏe. Tin nhắn của Minh Nguyệt là danh sách bài tập cần làm, và câu nhắc nhở: “Đừng quên uống thuốc 30 phút nữa.”
Hải Đăng nhắm mắt . Anh cảm thấy bối rối. Cảm giác dành cho Thu Phương là sự thích thú, ngưỡng mộ, là thứ cảm xúc lấp lánh mà nghĩ là tình yêu. Còn cảm giác dành cho Minh Nguyệt, là một sự yên tâm tuyệt đối, một sự dựa dẫm thể thiếu, và một sự ơn sâu sắc đến mức cảm thấy mắc nợ.
"Không... là tình yêu," Hải Đăng lẩm bẩm với chính . "Minh Nguyệt , cô chỉ xem tớ là bạn . Cô chỉ là một bạn tuyệt vời. Đây là sự ơn. Tớ đền đáp sự ơn ."
Hải Đăng quyết định. Anh dùng "sự ơn" làm cái cớ hảo để giải thích cho sự quan tâm đặc biệt của Minh Nguyệt, và để phủ nhận bất kỳ khả năng nào về việc cô yêu hoặc yêu cô. Bằng cách , thể giữ Minh Nguyệt trong "vùng an của tình bạn" mà làm hỏng sự thoải mái của .
Anh nhắn tin cho Minh Nguyệt, “Cảm ơn Minh Nguyệt. Tớ thật may mắn vì làm bạn . Tớ sẽ cố gắng bình phục thật nhanh để sớm đền đáp sự giúp đỡ của .”
Minh Nguyệt trả lời ngay lập tức: “Đồ ngốc. Cậu khỏe là đền đáp lớn nhất .”
Đăng tin nhắn, mỉm nhẹ nhõm. Anh tự thuyết phục bản . Sự bối rối qua, sự vô tư trở . Anh vẫn theo đuổi Thu Phương, và Minh Nguyệt vẫn sẽ là tri kỷ hỗ trợ . Mối quan hệ , đúng như lời hứa mưa rào, sẽ " bao giờ đổi."
Anh hề rằng, chính sự lựa chọn " ơn" của làm tổn thương Minh Nguyệt sâu sắc hơn bất kỳ sự từ chối nào khác.