Tháng Năm Rực Rỡ Của Tớ Và Cậu - Chương 1: Bắt Đầu Bằng Một Tờ Giấy Nháp

Cập nhật lúc: 2025-10-09 09:17:38
Lượt xem: 33

Ánh nắng tháng Tám rớt xuống khung cửa sổ gỗ, nhuộm một màu vàng ấm lên dãy bàn ghế cũ kỹ của lớp 10A2. Mùi gỗ mục, mùi phấn, và đặc biệt là mùi nắng đặc trưng của mùa tựu trường làm Minh Nguyệt cảm thấy thuộc đến lạ. Cô ở bàn thứ ba từ cuối lên, đầu cúi, tay cầm chiếc bút bi xanh lách tách ghi chép.

đó là công thức hóa học định lý toán học. Đó là những dòng chữ nhỏ, gấp gáp, mặt của một tờ giấy nháp dùng:

​[Ngày 13/08/20XX]: Hải Đăng lên sân thượng. Cậu ăn hết hộp xôi xoài tớ mua, to như chuông vỡ. Tóc mùi nắng và mồ hôi. Tớ quan sát, thích ăn đậu phộng.

​[Ngày 15/08/20XX]: Hôm nay đánh rơi chiếc bút chì gãy ở chỗ tớ. Nó cùn, nhưng tớ vẫn giữ. Cậu chính thức đội tuyển bóng rổ . Tớ nên mua thêm băng gối cho nhỉ?

​Minh Nguyệt siết chặt cây bút. Cô làm việc suốt bốn năm, từ những ngày cả hai còn là những cô học sinh cấp hai ngây ngô, cho đến bây giờ, khi họ cùng bước cấp ba ở cùng một ngôi trường. Bốn năm, Minh Nguyệt đóng vai " bạn / vô hình" hiểu rõ Đăng hơn bất kỳ ai, nhưng bao giờ dám tiến thêm một bước. Cô sợ làm hỏng mối quan hệ thoải mái, sợ từ chối, và sợ rằng còn lén lút quan tâm nữa.

​"Minh Nguyệt, đang tiểu thuyết ?"

​Giọng cộc lốc và thẳng thắn quen thuộc vang lên. Mai Linh, cô bạn chí cốt cạnh và là duy nhất bộ "sự nghiệp" đơn phương , huých tay Minh Nguyệt. Linh luôn là thúc đẩy, nhưng cũng là giữ bí mật đáng tin cậy nhất của cô.

​"Im ! Tớ đang tổng hợp kiến thức," Minh Nguyệt lắp bắp, vội vàng gấp tờ giấy nháp , kẹp chặt quyển vở Văn. Tim cô đập thình thịch.

​"Tổng hợp? Hay tổng hợp crush? Sắp lên lớp 10 , định làm ‘thủ thư’ ghi chép về đời tư đến bao giờ? Cậu coi là Google cá nhân của đấy!" Mai Linh lườm, giễu cợt nhưng ánh mắt đầy vẻ quan tâm.

​"Tớ...Tớ sẵn sàng." Minh Nguyệt thì thầm, cúi mặt xuống bàn. "Chỉ cần còn , còn ở đây, thế là đủ . Mối quan hệ dễ chịu."

lúc đó, một bóng cao lớn che khuất ánh nắng mặt Minh Nguyệt. Mùi xà phòng giặt và chút hương bạc hà lướt qua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thang-nam-ruc-ro-cua-to-va-cau/chuong-1-bat-dau-bang-mot-to-giay-nhap.html.]

​"Ê, Minh Nguyệt! Giúp tớ một tí!"

​Minh Nguyệt ngẩng đầu, đó là Trần Hải Đăng. Vẫn mái tóc đen rối, chiếc áo đồng phục nhàu vì mới trải qua giờ thể dục, và nụ rạng rỡ đặc trưng của một đội trưởng đội bóng tương lai. Cậu vô tư, hoạt bát, và vô tâm với những rung động mà tạo .

​"Gì thế?" Minh Nguyệt hỏi, cố gắng giữ giọng điệu bình thường nhất thể.

​"Tớ quên mang giấy kiểm tra 15 phút, đấy, tớ từ sân bóng lên. Cho tớ mượn một tờ giấy nháp ? Loại giấy trắng ." Hải Đăng , tay thò chồng vở của Minh Nguyệt, nơi quyển vở văn.

​Minh Nguyệt lập tức cứng đơ tờ giấy nháp quý giá của cô, chứa đựng bộ bí mật, đang ngay giữa quyển vở văn. Chỉ cần lật qua... thứ sẽ bại lộ.

​"Không cần, Hải Đăng! Giấy tớ hết ! Cậu lấy trong cặp tớ !" Minh Nguyệt gần như hét lên, vội vàng đẩy ngăn cặp của về phía .

​Hải Đăng ngạc nhiên vì phản ứng mạnh mẽ của cô, bật . "Làm gì căng thế! Gì chứ giấy nháp thì tớ xin cả lớp mà. Chỉ là ở gần nhất thôi."

​Anh vui vẻ kéo ngăn cặp của Minh Nguyệt , lấy một tờ giấy trắng tinh từ đó. Anh hề để ý rằng, khi lấy giấy, tay vô tình chạm tay cô. Chỉ một khoảnh khắc nhỏ, nhưng đủ làm tim Minh Nguyệt như chạy một quãng đường dài.

​"Cảm ơn nhé! Lát nữa mua bánh cho !" Hải Đăng vỗ nhẹ lên vai Minh Nguyệt ,một hành động mật nhưng thuần túy bạn bè  về chỗ của .

​Minh Nguyệt dựa ghế, thở phào nhẹ nhõm, mồ hôi lạnh chảy dài gáy. Cô Hải Đăng đang cúi đầu chép đề, qua một trận chiến cam go như thế nào.

​Mai Linh nghiêng sang, thì thầm: "Thấy ? Đến giấy nháp của còn sợ mất. 4 năm nữa cũng thế thôi. Cậu bao giờ để ý , Minh Nguyệt ."

​Minh Nguyệt trả lời, cô nhẹ nhàng mở quyển vở, lấy tờ giấy nháp những dòng ghi chép về  Hải Đăng . Cô lật tờ giấy , dùng ngón tay vuốt nhẹ lên những nét chữ, nơi chứa đựng cả một bầu trời của riêng cô.

Loading...