Thái tử gia Kinh thành làm tiểu tam của tôi - Chương 15

Cập nhật lúc: 2025-10-17 07:02:58
Lượt xem: 691

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Thái tử gia lập tức kéo rời .

Thái độ của vị bác sĩ thật sự chút nào.

Ra khỏi bệnh viện, Thái tử gia với : “Bệnh di truyền, cũng lây, bây giờ cũng khỏi , bình thường .”

Tôi giơ ngón cái về phía : “Anh quá nghị lực , kiên trì trị liệu, mới tinh thần khỏe mạnh.”

Thật trong lòng đắc ý, vì sự quan tâm của , cũng như lương tâm làm và sự kiên trì của , mới khiến phục hồi sức khỏe, đúng là Bồ Tát sống.

Thái tử gia : “Cảm ơn em, tất cả là vì em, mới khỏi bệnh. Đại ân đại đức, báo đáp thế nào, cả đời sẽ đối với em.”

Nói , ngay cổng bệnh viện tâm thần, lấy chiếc nhẫn, đó giữa con đường phố đầy khói bụi ô tô, cầu hôn ...

Tôi lập tức từ chối.

Tôi : “Mẹ đưa 500 vạn, bảo chia tay . Trước đây thấy bệnh nặng, dám nhắc. Giờ khỏe , buộc chia tay . Dù thì, tình cảm sự chúc phúc của lớn, chỉ là một đống cát mà thôi.”

Sắc mặt lập tức lạnh , nhưng nhanh chóng trở bình thường.

Hắn lái xe đưa về trường.

Suốt đường đều im lặng.

Tôi cũng buồn.

Lại thất tình.

nhận tiền, làm việc.

Tôi nhắn tin cho , chia tay con trai bà , bảo bà đừng lo lắng.

Tôi hài lòng về bản .

Tôi đúng là một cô gái trách nhiệm!

Nhận tiền làm việc, còn cả dịch vụ hậu mãi.

---

Kết quả ngày hôm , của Thái tử gia đến tìm .

Tuy trang điểm tinh tế, nhưng qua là thức khuya , mắt đỏ ngầu.

đưa một tấm thẻ ngân hàng tới: “Ở bên con trai . Tôi cho cô 500 vạn.”

Tôi ngạc nhiên: “Tại chứ, dì ơi, con trai dì khỏi bệnh , ưu tú như , đừng để lợi chứ!”

Tôi tiếp tục : “Nếu sinh một đứa con trai ưu tú như con trai dì, cũng sẽ nỡ để nó yêu một cô gái gia cảnh bình thường ! Kẻ nghèo hèn thì xứng làm !”

đột nhiên sụp đổ: “Đừng nữa! Hai đứa đừng làm phiền nữa!”

Sau đó túm lấy túi xách bỏ .

Trước khi còn cảnh cáo : “từ nay hai đứa, đừng chuyện gì cũng đến làm phiền !”

Tôi chấn động.

Chẳng lẽ cũng cần đến bệnh viện tâm thần khám ?

Tinh thần của nhà đều bình thường lắm.

Thái tử gia nhanh chóng tìm .

Hắn hớn hở: “Mẹ đồng ý cho chúng ở bên .”

Hắn lấy nhẫn , quỳ một gối, cầu hôn .

Nghĩ đến việc thể dễ dàng cho 1000 vạn.

Tôi cảm thấy, tinh thần của cũng chút vấn đề.

Thế là đồng ý lời cầu hôn của .

Như thể danh chính ngôn thuận khuyên cũng bệnh viện khám .

thì, giúp là một mỹ đức truyền thống.

Cuộc sống vẫn tiếp diễn.

Tôi và Thái tử gia cũng kết hôn.

Mỗi gặp , đều mặt cảm xúc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thai-tu-gia-kinh-thanh-lam-tieu-tam-cua-toi/chuong-15.html.]

Hơn nữa còn bỏ chạy.

Tôi thể hiểu nổi.

cuộc sống của quá nhiều đổi.

Tôi thi đậu nghiên cứu sinh một cách thuận lợi.

Sau đó gặp một sư trai.

tuy khí chất lạnh lùng, nhưng mỗi đều cam chịu làm ‘ô sin’ cho chúng , giúp chúng dọn dẹp ‘bãi chiến trường’, đáng để khác kính trọng.

---

Một ngày, thí nghiệm của thất bại.

Khẩn cấp gọi sư đến giúp.

Anh mang theo đầy oán khí bước , mặt cảm xúc : “Tối qua thức trắng luận văn, mới xuống ngủ.”

Tôi quan tâm : “Sư , nên ban ngày chứ. Thức khuya buổi tối cho sức khỏe .”

: “Ban ngày dọn dẹp ‘bãi chiến trường’ cho một đám thiểu năng.”

Tôi lập tức đỏ mắt, tự trách: “Xin . Sư , quá ngốc .”

Anh để ý đến , giúp xem thí nghiệm.

Xử lý xong là hai tiếng .

Cũng sắp đến giờ ăn .

Tôi vội vàng : “Sư , mời ăn cơm, cảm ơn .”

Anh , đó véo cằm , đẩy tường, rũ mắt : “Được, ăn cái .”

Sau đó thì hôn xuống...

Nụ hôn của sư khiến cuồng, mê mẩn.

Tôi ngửi thấy mùi hương độc đáo , còn thở trong lành...

---

Một lúc , buông .

Cả hai chúng đều thở dốc.

Anh ôm mặt , gì đó.

cảm thấy lưng lạnh toát, đầu , ánh mắt của Thái tử gia đang ở ngoài cửa sổ!

Hắn đang âm u chằm chằm .

Sau đó nở một nụ như robot: “Vợ ơi, đến đón em ăn cơm.”

trở vẻ mặt cảm xúc.

Cầm tài liệu của , với hình cao ráo chân dài nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt ...

---

Tôi đầu với Thái tử gia: “Anh em giải thích.”

Hắn gật đầu: “Em .”

“Vừa nãy đều là hiểu lầm, chúng gì cả, là đột nhiên phát điên hôn em.”

Hắn gật đầu: “Tôi hiểu. Giống như đây , đột nhiên ngủ với em một giấc.”

Tôi: ...

là đạo lý là như .

Mặc dù luôn cảm thấy là lạ.

vẫn định cảm xúc, bây giờ trưởng thành hơn nhiều.

Tôi tự hào về .

Chỉ là, ngày hôm , khi tỉnh dậy, thấy xiềng xích chân, đôi mắt âm u của , rơi trầm tư...

Lương y hại !

(Kết thúc, vẫy hoa)

Loading...