Tay bưng hạt dưa, tôi hóng chuyện trong tứ hợp viện [Thập niên 70] - Chương 84

Cập nhật lúc: 2025-09-01 16:05:05
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Giữa đêm khuya trắng hếu một mảng, ngủ chạy nhà vệ sinh đu dây!"

Nhị Năng Tử dùng ngón tay khoa tay múa chân.

Trong sân nhanh chóng các dì mặt, theo Nhị Năng Tử, một đám kéo đến nhà vệ sinh.

Cao Tú Lan và Lâm Tiểu Đồng hai túm tụm với , cả hai đều mặc quần áo dày cộm.

Trên đầu còn đội mũ, tay đút túi, theo xem náo nhiệt.

Điêu Ngọc Liên là tích cực nhất, kéo Ngô Thắng Lợi cùng ở phía , một đoạn nhịn mà chạy nhanh.

Hai vợ chồng đến nhà vệ sinh đầu tiên, cửa thấy Hồ Nhị Mao vẫn đang cố gắng đu lên bờ.

Hồ Nhị Mao dồn hết sức lực tích tụ để lao về phía bờ, cặp đùi trắng hếu đ.â.m thẳng mắt Điêu Ngọc Liên và Ngô Thắng Lợi.

"A – biến thái –"

Điêu Ngọc Liên hét lên nép lưng Ngô Thắng Lợi.

"Ăn một cú đá của –"

Ngô Thắng Lợi chớp đúng thời cơ dùng sức đá một cú chỗ đó của Hồ Nhị Mao.

"A a a –"

Hồ Nhị Mao đau đến mức trứng suýt nữa vỡ tan, hai tay vô thức ôm lấy hạ thể, buông tay 'phịch phịch' một tiếng rơi xuống.

Cả Hồ Nhị Mao trực tiếp rơi tọt xuống, nhưng b.ắ.n tung tóe nước.

Vì giờ thời tiết lạnh, nhiệt độ ban đêm thấp, cửa mở toang, nước chảy, nên đều đóng băng cả .

Mọi bên ngoài đồng thanh: "Ối –"

Trương Đại Chủy đến muộn, vất vả lắm mới chen từ phía đến bên cạnh Cao Tú Lan.

"Mẹ ơi, thêm một nữa thế !"

--- Chương 52 --- Lòng xao động

Mã Bảo Quốc lầm bầm chửi rủa, ông gọi dậy, nhưng thì nhớ đội mũ .

Khi đến nơi, mặt ông đờ đẫn: "Lần là ai nhảy xuống nữa?"

Nhị Năng Tử nín rõ: "Giám đốc Mã, chút khác biệt."

"Khác biệt thế nào?"

Mã Bảo Quốc liếc xéo Nhị Năng Tử đang bên cạnh.

"Giám đốc, cái khó lắm, ông xem một cái là ngay."

Mã Bảo Quốc nghi hoặc bước nhà vệ sinh, véo mũi liền thấy cảnh tượng mắt.

Một đàn ông mặc quần, phía chỉ mặc độc một chiếc quần đùi thủng lỗ chỗ, ôm hạ thể nhảy nhót trong nhà vệ sinh.

"Tôi... ... ..."

Mã Bảo Quốc nên lời, run rẩy chỉ bên trong.

"Giám đốc Mã, mới là xui xẻo đây , đang yên đang lành vệ sinh gặp một tên biến thái nam trần truồng."

Nhị Năng Tử đến đây thật sự cảm thấy oan ức, thích đàn ông, mắt còn chịu khổ.

"Người là ai nữa đây?"

Mã Bảo Quốc cẩn thận vén một góc mũ lên, lau mồ hôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tay-bung-hat-dua-toi-hong-chuyen-trong-tu-hop-vien-thap-nien-70/chuong-84.html.]

"Không quen."

Kim Xảo Phượng chui lên xuống, trái .

chắc chắn từng gặp , dù cũng ở khu của họ.

"Không quen thì cứ coi như kẻ trộm mà xử lý, trực tiếp đưa đến đồn cảnh sát là ."

Mã Bảo Quốc nghĩ bụng sớm giải quyết về nhà ngủ.

"Tôi ... () kẻ trộm..."

Lần Hồ Nhị Mao mặt băng trơn trượt, giày dép cũng bay mất .

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Đi hai bước trượt ba bước, ngã dập mông, mặt băng xuất hiện một vết nứt nhỏ, khiến sợ đến mức rón rén chân tay.

Cuối cùng cũng bò lết lên bờ, run rẩy mặc quần .

Vừa thấy cũng sẽ áp giải đến đồn cảnh sát, sợ đến mức vội vàng giải thích, năng còn lắp bắp rõ lời.

“Thằng nhóc cái gì ?”

“Nghe rõ, mặc kệ nó !”

“Chậc chậc chậc, đầu óc , còn lắp nữa chứ!”

“Mà cũng , đôi chân trắng thật đấy.”

Mã Bảo Quốc chờ bên ngoài cho đồn cảnh sát đến đón .

Hồ Nhị Mao chạy cũng thoát, một đám các thím vây quanh .

Hắn cứ cảm thấy răng cửa lung lay, dùng lưỡi l.i.ế.m đẩy.

Răng cửa lung lay, tưởng chừng sắp rụng, sợ đến mức cuộn lưỡi , dám chạm răng cửa nữa.

Trong lòng thảm thiết vô cùng: Ô ô ô, cũng thật là thảm, đến đây chẳng tìm gì, một hàm răng còn suýt mất.

Trong lòng lạnh lẽo tê tái, cảm thấy bên còn đau nhói từng cơn.

“Đến đến , của đồn cảnh sát đến .”

“Đồng chí công an, chính là , nửa đêm ngủ trần truồng trong nhà vệ sinh dọa .”

“Người hành vi lưu manh.”

đó đúng đó.”

“Khu đại viện của các vị đúng là náo nhiệt thật!”

Tiểu Tề trán đầy vạch đen, thì , nhưng vẫn còng .

“Mọi yên tâm, loại chúng nhất định sẽ đưa về giáo dục tử tế.”

Lệ Cương cũng mệt mỏi, nửa đêm đưa về một .

Hai bắt vẫn đưa , thêm một nữa, còn thiếu một nữa là thể đủ một bàn mạt chược .

“Chủ nhiệm Mã, chúng đây.”

Lệ Cương và Tiểu Tề dẫn đến đồn, Hồ Nhị Mao kẹp chân tập tễnh .

“Đi thôi thôi, về thôi.”

“Về ngủ thôi.”

“Lão Ngô, cú đá của ông đúng là chuẩn thật đấy.”

Loading...