Tay bưng hạt dưa, tôi hóng chuyện trong tứ hợp viện [Thập niên 70] - Chương 774

Cập nhật lúc: 2025-09-01 17:06:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nộp điện thoại xong, hai ăn ý chọn vị trí cuối cùng gần cửa .

Vị trí , tiện chạy.

Lâm Tiêu Đồng chống cằm một tay, lắng lời mở đầu đầy nhiệt huyết của lãnh đạo sân khấu, trong lòng đang tính toán xem trưa nay ăn gì.

Khách sạn bao bữa trưa, còn bắt họ tự giải quyết.

Thật là keo kiệt.

Lời sân khấu dứt, đề thi bắt đầu phát.

Cầm tay, nó còn dài hơn cả đề thi tổng hợp văn khi cô thi đại học ngày xưa, mặt cô tái xanh.

Chỉ là một cuộc thi tiền thưởng, cũng cần làm chứ?

Lật đến trang cuối cùng, thật sự câu hỏi tự luận, may mà buổi tối cô xem vài câu.

Nhấn đầu bút, bắt đầu cúi đầu làm bài, trong chốc lát hội trường yên tĩnh chỉ thấy tiếng bút sột soạt.

Một tiếng rưỡi, bao gồm bốn dạng câu hỏi: trắc nghiệm một lựa chọn, trắc nghiệm nhiều lựa chọn, đúng sai, tự luận, lượng câu hỏi quả thực ít.

Hơn nữa thứ tự lựa chọn của các câu hỏi đề còn đổi vị trí, nếu chỉ nhớ thứ tự thì dễ mắc bẫy.

Một tiếng trôi qua, xuất hiện thêm tiếng lật đề liên tục, bắt đầu lo lắng.

Lâm Tiêu Đồng dựa trí nhớ thành câu hỏi tự luận cuối cùng, khi tô xong phiếu trả lời thì dừng bút.

Liếc thấy Tạ Dực bên trái vẫn đang cúi đầu tô phiếu, đợi tô xong, hai liền nộp bài.

Cầm lấy phong bì giấy đựng điện thoại, lúc các chỗ trong hội trường trống phân nửa.

"Đến giờ ăn , trưa nay cô ăn? Tôi mời."

Lâm Tiêu Đồng thi xong vứt chuyện đầu, bắt đầu bàn bạc chuyện ăn uống với .

Tạ Dực mở cửa xe, bật điều hòa.

"Đến quán ăn đặc sản gia đình đường Hoài Dương ."

"Phía cổng trường cấp ba một đó ?"

Ngày xưa cô học ở đó, đầu tiên nhận học bổng năm lớp mười còn mời Lâm đến đó ăn một bữa.

Cô nhớ chủ quán là một chú béo tròn, thích , xào nấu bằng chảo gang lớn tung bay.

Tạ Dực mắt sáng lên: "Tôi cũng học trường cấp ba một, hơn cô một khóa."

Khi đó là học sinh cuối bảng lớp thường của trường cấp ba một.

"Hóa còn là cựu học sinh."

Lâm Tiêu Đồng cảm thấy sự thiết bỗng chốc tăng thêm một tầng.

Tạ Dực khóe miệng nhếch lên, thật khi Lâm Tiêu Đồng mới đơn vị, nhận .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tay-bung-hat-dua-toi-hong-chuyen-trong-tu-hop-vien-thap-nien-70/chuong-774.html.]

Hồi đó học lớp mười một, chào cờ sáng thứ Hai, hôm đó trời mưa nhỏ, phát biểu là một cô gái tóc ngắn cao ráo.

Giọng , ghi nhớ giọng của cô.

Thầy chủ nhiệm bên cạnh che ô cho khác, dám nhiều.

Anh thường xuyên thấy tên cô bảng thông báo của trường, trong nhiều bức ảnh chỉ vui vẻ, mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm.

Tạ Dực mặt đỏ bừng, hồi đó vẫn còn là một thằng ngốc, căn bản dám nhiều.

cùng khóa, cách liên lạc của , khi lên đại học cũng gặp .

Không ngờ cuối cùng gặp ở cùng một đơn vị.

Tạ Dực trong lòng thầm nghĩ một cách mặt dày: Đây lẽ chính là cái duyên mà lão Tạ đồng chí .

, nhất định là như thế.

"Này, đến , đến , chính là quán ."

Đến nơi , thấy còn đạp ga phóng về phía , Lâm Tiêu Đồng vội vàng lên tiếng nhắc nhở.

Tạ Dực kịp thời phanh xe, đầu xe, tìm một chỗ đỗ xe an .

Hai xuống xe cùng quán, vén tấm rèm cửa, mùi thức ăn thơm lừng xộc thẳng mặt.

"Muốn ăn gì ạ? Cứ gọi thoải mái, nhà em món nào cũng ngon."

Một chị gái gầy gò cầm thực đơn từ quầy tiếp tân chào đón, trong bếp đang bận rộn là một chú béo tròn.

Lâm Tiêu Đồng mở lời: "Chị ơi, cho em một phòng riêng."

phát hiện quán rộng hơn nhiều, lẽ là thuê quán mì lạnh đây.

Chị gái chuyện giòn giã, chọn một phòng riêng dẫn .

"Được, trong nhé, chỗ nhỏ, chị bật điều hòa lên.

Em gái, với bạn trai em ăn gì đây?"

Tạ Dực đang bưng hai ly lúa mạch , câu cuối cùng tay run lên, suýt nữa thì làm đổ ly lên đầu .

Lâm Tiêu Đồng vội vàng giải thích: "Chị ơi, chị hiểu lầm , hai đứa em là bạn trai bạn gái, là đồng nghiệp ạ."

May mà cả hai đều độc , nếu thì còn ngại hơn nữa.

"Ối dào, là đồng nghiệp , chị thấy hai đứa vẻ giống một gia đình.

Là chị nhầm , cứ coi như chị bậy, em gái cứ xem thực đơn gọi món nhé."

Chị gái tự nhận nhầm, vội vàng xin , chuẩn lát nữa thanh toán sẽ bớt tiền lẻ cho khách.

Tạ Dực cả như bốc khói, che miệng che giấu khóe miệng đang nhếch lên.

Tuy nhiên vẫn thể trì hoãn chuyện ăn uống chính sự, ghé sát : "Món thịt kho tàu ngon lắm, gọi một món ."

Lãnh Hàn Hạ Vũ

"Được, tôm chiên cũng tệ, gọi thêm một món bánh ngô chiên nữa..."

Loading...