Cao Tú Lan chống nạnh, véo tai  đối diện, nước bọt suýt nữa b.ắ.n  mặt  .
Mái tóc xoăn  uốn mấy ngày  điên cuồng rung lên, tóc cứ như  nhiễm tĩnh điện, dựng  cả lên.
Tạ Đại Cước  mới đặt m.ô.n.g xuống thì   gọi dậy.
Mỗi  như thế , thằng con trai  chỉ do một  bà sinh .
Chiếc TV của nhà lão Tạ mua từ những năm 70, hồi đó Tạ Đại Cước trong một cơ duyên tình cờ  phân cho một phiếu mua TV.
Lúc đó ánh mắt thèm  của cả nhà máy cứ dán    , tấm phiếu  còn  kịp ấm túi.
Vừa tan ca là    vội vàng đến cửa hàng bách hóa vác về một chiếc TV đen trắng dùng đèn điện tử loại 820 kích thước 43 cm (17 inch), tốn của   mấy trăm đồng bạc.
TV hồi đó là một món đồ lớn, dĩ nhiên bây giờ cũng .
Phía  TV lồi , đặc biệt nặng nề, giống như  một cái m.ô.n.g lớn.
Chỉ  thể xem  vài kênh cố định, nút xoay điều chỉnh nếu  cẩn thận là hỏng ngay.
Trên mái nhà còn buộc một cái ăng-ten kỳ lạ, khi tín hiệu  , còn  trèo lên mái nhà xoay xoay, điều chỉnh hướng.
Chờ đến khi  trong nhà    thì mới dám buông tay.
“Con cũng  ngờ  thế, con chỉ tiện tay vỗ mấy cái, TV liền  nhiễu như tuyết rơi.”
Tạ Dực cảm thấy  oan ức c.h.ế.t  , hồi nhỏ  cũng  ít  đập  TV.
Trước đây  một hộ gia đình trong hẻm TV  hỏng, đặc biệt tìm  đến nhà sửa.
Đến nơi,  thợ đưa tay vỗ mạnh hai cái lên TV.
Này,    thần kỳ , lập tức sửa .
Kể từ đó  còn ai  tìm thợ sửa TV nữa.
Tốn tiền oan làm gì? Vỗ một cái đơn giản  bao, ai mà chả  tay chứ?
“Cái TV nhà  cũng  còn trẻ nữa, sức tay của con chắc chắn  kìm  .”
Tạ Đại Cước để tránh  vợ mắng, đành  mắng con trai .
Cam Cam bên cạnh vẫn    bố  mắng, bé ngẩng đầu ưỡn ngực, hai chân khép   với Cao Tú Lan:
“Bà ơi, TV   bố làm hỏng , con  mở TV lên là   nhiễu như tuyết rơi , chỉ là   hình ảnh thôi.
Đương nhiên,  khi bố vỗ hai cái, tuyết rơi càng lớn hơn ạ.”
Bé  thật lòng, Tạ Dực cảm thấy lòng  cha  ấm áp trở .
 là con gái tâm lý, xem ,   là sự thật.
“Cam Cam nhà  giỏi quá,    cả câu dài thế  .”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tay-bung-hat-dua-toi-hong-chuyen-trong-tu-hop-vien-thap-nien-70/chuong-475.html.]
Tạ Dực bên cạnh thiện ý nhắc nhở: “Mẹ ơi,     làm lệch trọng điểm  ?”
Lập tức nhận  một ánh mắt sắc lẹm từ Cao Tú Lan.
“Mẹ   điếc, đây là tấm phiếu mua TV mà bố con hồi đó  xưởng khen thưởng mới  .
Bây giờ hỏng  còn sửa  ?”
Tạ Đại Cước cũng thấy tiếc,  là tìm  sửa ,  dùng tiếp.
“Để hôm nào con mang  hỏi thử.”
“Hay là nhà  mua một cái mới luôn ? Màn hình nhỏ xem đồ vật đều khó khăn.”
Cao Tú Lan hắng giọng: “Anh lấy tiền  mà mua? Người  lớn mà giọng   nhỏ chút nào!”
Trẻ con tích cóp  chút tiền  dễ, bây giờ mua TV là một món đồ lớn thật sự  hề rẻ.
Tạ Dực nuốt khan lời  đến miệng, trong túi  thật sự   tiền!
“Mẹ,   ạ?”
Lâm Tiếu Đồng tan học về,  bước  sân   thấy tiếng Tạ Dực cầu xin.
Cam Cam như củ cải nhỏ, là  đầu tiên chạy  đón, nhận lấy túi xách từ tay , đặt lên ghế.
Vỗ vỗ  chỗ bụi  tồn tại  chiếc ghế  cửa, sốt sắng kéo   xuống.
“Cũng   chuyện gì lớn, chỉ là cái TV nhà   hỏng .”
Cao Tú Lan cũng cảm thấy thái độ   của  với con trai quá hung dữ, quyết định tối nay sẽ làm món thịt băm xào rau cải muối mà  thích ăn để ăn với cơm.
Tạ Dực nín nhịn  dám  gì, trong lòng nghĩ: Lúc nãy mắng     như thế .
“Hay là mua một cái mới ? Tạ Dực  một bạn học làm ở công ty điện cơ thành phố,  mối quan hệ  thể kiếm  phiếu.”
Lâm Tiếu Đồng  xong còn đưa cho Tạ Dực một ánh mắt an ủi.
Bây giờ việc bán đồ điện gia dụng vẫn     mở cửa, công ty điện cơ là kênh chính cung cấp đồ điện gia dụng  thị trường.
Bây giờ  đài phát thanh hô khẩu hiệu  theo đuổi hiện đại hóa,  bảy tám năm, điều kiện sống quả thực  hơn  một chút.
Những gia đình bình thường cũng đang theo đuổi sự hiện đại hóa gia đình, trong lòng luôn ao ước gom đủ bốn món đồ lớn mới:
TV màu, tủ lạnh, máy giặt, máy ghi âm.
“Cái   phiền   quá ? Hay là cứ để bố con mang  sửa .
Cái TV nhà  chất lượng cực ,  dùng mười mấy năm .
Chẳng qua là màn hình   nhiễu như tuyết rơi thôi,   .”
Cao Tú Lan thì  thấy  vấn đề gì, nhà bà mua TV vẫn là một trong những nhà đầu tiên trong đại viện.