Lão Từ nghi ngờ tai rõ: “Con gì? Thu Nha, con với ông nội, tiền ai lấy ?”
Từ Đại Hữu bên cạnh trong lòng chấn động, liên tưởng đến tiền rải rác trong cái hộp , lúc đó cứ nghĩ keo kiệt, móc tiền từ hộp của bố.
Mẹ Từ đánh trống lảng, vươn tay túm cổ áo Thu Nha:
“Con bé c.h.ế.t tiệt ban ngày ban mặt năng hồ đồ gì thế! Để bà đánh c.h.ế.t con!”
Từ Đại Hữu che Thu Nha lưng, Thu Nha điểm danh dám ánh mắt bà nội, giọng lớn hơn một chút:
“Chú Suân Tử luôn đến nhà, cháu thấy mấy tờ đại đoàn kết trong túi chú .”
Lão Từ tức đến run , hồi mới cưới ông cũng từng phát hiện bà vợ lén lút chở lương thực tinh trong nhà về nhà đẻ.
Sau khi phát hiện thì đánh một trận tàn nhẫn, từ đó về thì ngoan ngoãn , ngờ vẫn còn lén lút bòn rút của cải trong nhà.
“Nói! Có bà đưa hết tiền cho cháu trai bà ?”
Tốt lắm, bảo bà chịu đưa tiền , hóa là tiêu hết sạch ! Tôi thật ngờ, trong nhà còn nuôi một con ăn trộm!"
Từ lão tứ cũng bắt đầu la lên: "Mẹ, đưa tiền cho Xuyến Tử tiêu chứ? Đó là tiền của nhà !"
Tiền của nhà cũng phần của , đưa cho ngoài tiêu thì tính là gì?
Từ Đại Hữu tức giận bốc lên đầu, vớ lấy cây gậy ở cửa định lao ngoài:
"Mẹ, Xuyến Tử tìm xin tiền làm gì? Nó lấy vợ mà còn tìm xin tiền, con nhất định bẻ gãy tay nó mới ."
Mẹ Từ hoảng sợ, chặn ở cửa cho ai :
"Đại ca , đánh , đó là em họ ruột của con mà, đều là một nhà cả."
Em trai bên nhà đẻ của bà mất sớm, chỉ để một Xuyến Tử làm con nối dõi, bà làm cô nên quan tâm hơn một chút ?
Từ lão tứ giúp kéo : "Anh cả, , em và đòi tiền.
Tiền nhà mà nó mặt mũi nào mà tiêu? Xì!"
Cái thứ em họ gì chứ, cái thứ em họ chó má xa lắc xa lơ!
"Lão tứ, con em họ con như thế?"
Mẹ Từ còn dứt lời giật tóc ngã ngửa , một cái tát trời giáng vung tới, phát một tiếng kêu thảm thiết.
"A ——"
Từ lão hán vẫn thấy hả giận, cầm điếu thuốc lào đánh mạnh bà .
"Tao đánh c.h.ế.t cái con đàn bà phá của nhà mày, dám ăn trộm tiền của lão tử, đánh c.h.ế.t cái con ăn trộm nhà chồng !"
"Ông nó ơi, đừng đánh nữa, sai , dám nữa ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tay-bung-hat-dua-toi-hong-chuyen-trong-tu-hop-vien-thap-nien-70/chuong-396.html.]
Bà đau đớn lăn lộn đất, hai đứa con trai đều bà với ánh mắt giận dữ.
Quyên Tử giả vờ ngăn , nhưng cũng chẳng tác dụng gì.
Thu Nha trốn bàn ăn, bà nội đánh, ông nội mặt mày dữ tợn, sợ hãi run rẩy.
Thật kỳ lạ, mà ngày thường vẫn gọi cô là con ranh con, cấu véo cánh tay cô, cũng đánh .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Nhà họ Từ ở phía đông đang hỗn loạn, Trần Lan ở căn nhà phía bắc cũng thấy, dậy, chống eo, thò đầu ngoài xem.
Mẹ Trần đang bận rộn trong bếp, miệng vẫn quên dặn dò:
"Lan Lan, con cẩn thận một chút, đừng chạy ngoài suốt.
Trời lạnh thế , con yếu ớt, gặp gió là ."
Trần Lan khoát tay, giọng điệu thiếu kiên nhẫn:
"Được , , con , suốt ngày, thấy phiền !"
Cô ở nhà sắp phát nấm mốc , tựa cửa, miệng còn ăn tóp mỡ, xem náo nhiệt.
Chị dâu đang làm việc phía , mắt sắp lộn lên trời , nhưng cũng dám gì.
Xem một lúc, Trần Lan cũng thấy chân mỏi bụng trướng, định bụng ăn xong tóp mỡ thì nhà ngủ.
Mẹ Từ điếu thuốc lào đánh khắp đều đau, cuối cùng thì lăn xuống bậc thang, lập tức bò dậy chạy ngoài.
"Cái con đàn bà thối tha, còn dám chạy! Còn ngẩn đó làm gì, mau đuổi theo nó về , cái đồ làm mất mặt!"
Từ lão hán là thật sự nổi giận, quát mắng hai đứa con trai đang trơ bên cạnh.
Mẹ Từ loạng choạng chạy từ phía đông , bên ngoài sân hắt nước, cũng đóng một lớp băng.
Một chân trượt cái là mặt úp xuống đất, ngã sấp mặt, bò dậy còn vững ngã.
Cái đại viện địa thế bằng phẳng, phía nam cao, phía bắc thấp.
Sau khi Từ ngã nữa, bà trực tiếp lăn về phía bắc.
Trần Lan định về nhà, phía bắp chân đột nhiên một lực tác động, vững tự chủ mà lao về phía , mắt cá chân ngưỡng cửa vấp .
Trong lúc hoảng loạn kịp lựa chọn, móng tay cô cào một vết khung cửa, tiếng kêu kinh hãi lạc giọng.
"A ——"
Chị dâu Trần đang gật gù ngủ trưa, ngẩng đầu lên thì thấy Trần Lan đ.â.m ngã đất, còn đè một khác.
"Mẹ ——"
--- Chương 243 ---