Hà Thúy Thúy xong cũng rợn một hồi: "May mà những cùng các chị đều võ."
Nếu cô ở đó, sẽ hoảng loạn đến mức nào.
"Cái đáng gì, còn chuyện các chị chắc chắn thể ngờ tới."
Lâm Tiếu Đồng uống một ngụm nước ấm, chuẩn tiếp.
--- Chương 220: Chiếc Đồng Hồ ---
"Lúc đó theo đội y tế ở phía giúp đỡ, ngày đầu tiên thì thấy một bà lão.
Quần áo rách rưới, đầu tóc bù xù, chúng thấy là một đáng thương.
Bà cạnh một xác đàn ông lóc thảm thiết, mở miệng là gào .
Những cạnh đều đỏ hoe mắt, còn một đứa trẻ chia một nửa chiếc bánh bao của cho bà .
Người sụt sịt nhận lấy, giấu lòng, cúi ngừng cảm ơn.
chúng cũng thể cứ yên ở đó, liền làm việc của , bà lão xong thì dậy mất.
Mấy ngày liền thấy, cuối cùng các chị đoán xem trở về như thế nào?"
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Nói một nhiều như , còn cố tình giữ kẽ.
"Ối giời, chị nhanh lên ."
Hà Thúy Thúy nóng ruột c.h.ế.t , chuyện đến nửa chừng ngắt lời, cái cảm giác đó khó chịu tả xiết.
Kim chỉ tay chị Mai cũng ngừng đan, xích gần chờ tiếp.
Nhan Duyệt ngoài cửa sổ một cái, hôm nay trời mưa, đến giờ vẫn ai đến.
"Bà lão cuối cùng quân nhân bắt về, là một kẻ lừa đảo.
Lúc bắt về, hai cánh tay bà đeo đầy đồng hồ, tổng cộng tới 17 chiếc!"
Lâm Tiếu Đồng cũng thể ngờ , bà lão trông mặt hiền lành thật thà, nhưng làm những chuyện của con .
Bề ngoài thì gào : "Con ơi, con làm đây! Mẹ cũng sống nữa."
Thực chất c.h.ế.t gỡ đồng hồ, lén lút đeo đồng hồ cổ tay .
Cứ thế, chiêu trò tương tự diễn 17 , đến khi bắt vẫn chịu bỏ cuộc.
Nhất quyết đây là đồng hồ của con trai , cuối cùng vẫn áp giải giam giữ.
Chị Mai tức đến tay run lên, chỉ lấy kim đan len tay chọc cho bà một lỗ.
" là mất hết lương tâm, đeo cái đồng hồ đó mà bà thấy bỏng tay!"
Hà Thúy Thúy mặt đỏ bừng: "Sao loại như , còn lừa cả bánh bao của trẻ con!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tay-bung-hat-dua-toi-hong-chuyen-trong-tu-hop-vien-thap-nien-70/chuong-359.html.]
"Đến cả lúc mà vẫn làm , loại xứng đáng với những vượt ngàn dặm xa xôi đến cứu trợ ?"
Nhan Duyệt cực kỳ phản cảm loại , các nhà máy khắp nơi từng xe công nhân đều đưa tiền tuyến, kể đến những chiến sĩ luôn xông pha ở tiền tuyến.
Lâm Tiếu Đồng tối qua còn thấy vết sẹo tay Tạ Dực, lúc đào tấm bê tông đúc sẵn suýt chút nữa thì gãy tay.
"Loại chắc sẽ cho ăn đậu phộng hoặc đưa cải tạo lao động thôi."
Hà Thúy Thúy sức nhéo cục kẹo gạo rang bỏ miệng, nhai một cách nghiến răng nghiến lợi.
"Chắc chắn , đưa cải tạo lao động vẫn là quá nhẹ nhàng."
Trưa tan làm, Nhị Năng Tử đến đón Hà Thúy Thúy cùng về nhà mợ làm lễ "hồi môn", Hà Thúy Thúy ở ghế còn vẫy tay chào Lâm Tiếu Đồng.
"Tiếu Đồng, về nhà ăn cơm thôi."
Cô xuống bậc thang liền thấy Tạ Dực đang bên cạnh bác trai trông nhà xe, gọi cô.
"Ấy, đến đây."
Cô phía cầm ô, Tạ Dực đạp xe đạp.
"Mẹ buổi trưa ở nhà, thím Đại Chủy về , chân thương, ăn cơm xong thì bệnh viện ."
Cao Tú Lan và Vu A Phân cùng , mối quan hệ của nhóm ba buôn chuyện đại viện vẫn thiết.
"A? Thế nào , thương nặng ?"
"Hơi nghiêm trọng, con cùng đến bệnh viện thì thấy chân thím Đại Chủy sưng to lắm, chú Chu cũng đến ."
"Bị thương xương, chắc dưỡng một thời gian, may mà ."
Ngày thường, Trương Đại Chủy ở đại viện quan hệ khá , làm việc nhanh nhẹn, là nhiệt tình, chín phần tin tức bát quái mới nhất trong đại viện đều do cô mang đến tận tay.
Cao Tú Lan mãi đến trưa cô ngoài vẫn về, buổi chiều mưa cũng tạnh.
Cửa nhà họ Chu phía tây sân đều đóng, Hổ Đầu ở nhà, Ngô Gia Bảo một chạy đến nhà ông ba tìm Liệt Oa Tử chơi.
Tạ Dực buổi chiều cũng mua ít đồ tẩm bổ bệnh viện thăm.
Khi đạp xe ngoài, qua những vũng nước đường hẻm, b.ắ.n lên từng tia nước nhỏ.
Cô cũng định tan làm ghé qua xem .
Lúc tan làm Hà Thúy Thúy cũng cùng, bệnh viện chính là nơi Tiếu Tuyết làm việc.
Hai lên lầu hai, khi bước thì trong phòng bệnh khá nhiều .
Phòng bệnh bốn , bệnh nhân giường cạnh Trương Đại Chủy chính là Tiếu Tuyết.
Hai bệnh nhân khác cũng một đám vây quanh.
Thoáng cái thấy Cao Tú Lan và Vu A Phân bên cạnh chuyện với Trương Đại Chủy, Trương Đại Chủy trông tinh thần vẫn khá .