"Chuyện của thằng Chí Hy đó sẽ ảnh hưởng đến Tiểu Nguyệt nhà , cô yên tâm, Chí Hy và vợ nó đều hưởng ứng lời kêu gọi Đại Tây Bắc trồng cây ."
"Họ khi đó là tự nguyện xin , đấu tố gửi cải tạo lao động, tính chất khác ."
"Với Trương Đại Chủy khá nhiều buộc trồng cây đều minh oan, mặt trời sắp ló dạng ."
"Xảo Phượng, cô cũng thật lòng vì Tiểu Nguyệt mà lo liệu, đợi Tiểu Nguyệt về hỏi ý nó , nếu mà thành công, những chuyện vẫn nhờ cô chạy chạy mấy chuyến."
Sắc mặt Dương Thục Quyên dịu nhiều, Kim Xảo Phượng liền sắp thành công , thở phào nhẹ nhõm.
"Được, nếu thì cô báo cho một tiếng, sắp xếp cho hai đứa trẻ gặp mặt, đến lúc đó hai nhà các cô bàn bạc chuyện lớn hơn."
Kim Xảo Phượng nghĩ đến cái hồng bao lớn khi việc thành công, bước chân về nhà cũng trở nên nhẹ nhàng hơn nhiều.
Bây giờ xem mắt tìm mai mối, khi thành công sẽ trao hồng bao lớn, khi là tiền, khi là đồ vật, chung là kiếm một khoản.
Đương nhiên cô kiếm là tiền lương thiện, những năm qua làm công việc đến thịt bụng cô cũng chạy mất .
Kim Xảo Phượng đang vui vẻ, về đến nhà thì đúng lúc bắt gặp Nhị Năng Tử đang gói thịt trong giấy dầu thong dong về đến nhà.
"Thằng nhóc con nhà mày, hôm nay mua thịt nữa , tiền đó đủ cho mày tiêu xài ."
Vừa giận mừng mà cầm miếng thịt bếp, còn liếc xéo Nhị Năng Tử một cái.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
"Mẹ, con đây là cố ý mang về biếu đó."
Nhị Năng Tử miệng vẫn đang ăn một miếng bánh quy, sáng nay uống nước no bụng , về nhà thèm thịt.
"Mẹ còn lạ gì mày nữa, mà , sáng nay mày xem mắt thế nào ?"
Kim Xảo Phượng thấy miếng thịt, suýt chút nữa thì quên mất chuyện quan trọng nhất, ngoài đúng lúc thấy Triệu Tĩnh Hương về, mới nhớ .
Nhị Năng Tử hì hì : "Thì nữa? Cứ thôi."
"Cái gì mà cứ thôi? Mày làm hỏng của tao , đồ thằng nhóc con, xem ..."
Lâm Tiêu Đồng bước chân sân thì thấy Kim Xảo Phượng đang đuổi đánh Nhị Năng Tử, miệng còn lẩm bẩm ngừng.
"Mẹ, nhẹ tay chút, đau đau đau, con sai , con tử tế đây."
Nhị Năng Tử vặn tai, vội vàng cầu xin.
Cậu đúng là cái miệng tiện, tự chuốc họa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tay-bung-hat-dua-toi-hong-chuyen-trong-tu-hop-vien-thap-nien-70/chuong-265.html.]
Khóe mắt thấy miếng thịt đặt cạnh bể nước thu hút một con chim sẻ, kinh hô lên, việc cấp bách bây giờ là cứu miếng thịt của nhà .
"Mẹ, thịt nhà chim sẻ ăn , kìa!"
"Cái gì? Thịt của ! Lát nữa sẽ xử lý mày ."
Kim Xảo Phượng hú lên một tiếng, buông tay , lao về phía con chim sẻ.
--- Chương 163 --- Một phen hú vía
"Kim Xảo Phượng, giữa ban ngày ban mặt cô làm cái quái gì thế, la hét om sòm cái gì?"
Điêu Ngọc Liên cằn nhằn, đập đồ , giận dữ xông sân .
Lâm Tiêu Đồng đẩy xe đạp về một cách ngoan ngoãn, cô vẫn nên về nhà ăn cơm thì hơn, dù thì những chuyện ầm ĩ ở cửa nhà cũng .
Mấy ngày nay trong lòng cô vui, vì cô tìm Mã Bảo Quốc để đòi nhà, căn phòng ở sân đó từ khi con nhà họ Giả chuyển thì vẫn bỏ trống.
Cô ngày nào cũng qua đó, suýt chút nữa thì thèm rỏ dãi.
Hôm qua đến ủy ban phường tìm Mã Bảo Quốc lèo nhèo, lời ý dở đều hết , mà lão già c.h.ế.t tiệt đó cứ khăng khăng chịu.
Khiến cô tức điên lên, thấy giọng ầm ĩ của Kim Xảo Phượng, cả liền châm ngòi nổ tung.
"Điêu Ngọc Liên, cô hét mặt cái gì mà hét, cô giỏi lắm đấy nhỉ."
Kim Xảo Phượng định túm lấy đuôi con chim sẻ, giọng của Điêu Ngọc Liên làm giật , con chim sẻ liền vỗ cánh bay .
Nhìn thấy miếng thịt cạnh bể nước chim sẻ mổ một lỗ nhỏ, Kim Xảo Phượng xót xa c.h.ế.t , con chim sẻ dù nhỏ nhưng đó cũng là thịt mà.
"Tôi đây là giữa ban ngày ban mặt, nhân lúc cô ngủ mà gọi, cô la hét cái gì?"
Cô chiều Điêu Ngọc Liên, cả cái đại viện ai mà chẳng ý đồ nhỏ nhặt của cô .
"Tôi cứ ưa cô đấy thì , suốt ngày lảm nhảm, cô thể im miệng ? Phiền chứ!"
"Ê, thế cô , thì chuyện trái với cô một phen mới ."
"Rốt cuộc là ai trời tờ mờ sáng dậy đổ bô làm inh ỏi thế hả, hôm đó còn thấy cô lén dùng nước ở bể nước nhà để xả bô, mấy chuyện tồi tệ trong nhà cô còn chẳng thèm nữa."
"Bản còn lo xong, còn bày đặt đến càm ràm với ."
Kim Xảo Phượng miệng ngừng, một tay chống eo ưỡn cổ cãi với Điêu Ngọc Liên.