Tay bưng hạt dưa, tôi hóng chuyện trong tứ hợp viện [Thập niên 70] - Chương 263

Cập nhật lúc: 2025-09-01 16:17:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngụ ý là nhà cô dễ chọc, những chuyện khác thì nhiều.

Sau đó hỏi: “Vậy bây giờ nhà chỉ lớn tuổi ở thôi ? Vậy thì phòng ốc cũng khá trống trải nhỉ.”

Bây giờ nhà ở thành phố vẫn chật chội, nhiều nhà năm sáu miệng ăn chen chúc trong một căn nhà tập thể hình ống mười mấy mét vuông.

“Vâng, nhưng nhà ở ngoại ô, bây giờ vẫn đang xếp hàng chờ đơn vị phân nhà, sắp tin .”

“À, gia đình yêu cầu gì đối với đối tượng ?”

“Người lớn tuổi thì chẳng yêu cầu gì, tuổi cũng còn nhỏ nữa, cũng đến lúc lập gia đình , cũng chẳng ý định gì lớn lao, chỉ cần sống hòa thuận với gia đình là .”

Người đối diện vẫn thành thật như khi, xong còn với Hà Thúy Thúy.

suýt chút nữa mê hoặc, vội vàng véo cánh tay bàn.

“Vậy …”

Hai Năng Tử còn xong thì đến đối diện .

“Xin , đồng chí, đến muộn.”

Ngẩng đầu lên, là một đồng chí nữ rụt rè mặc áo sơ mi hoa nhí, đây chắc là đối tượng xem mắt của .

“À, , cô uống ?”

Hai Năng Tử khách sáo một chút, đưa ấm qua, ban đầu định để cô tự rót, ngờ cứ đỏ mặt động đậy.

Thôi , cũng tiện tay, Hai Năng Tử rót một ấm hoa đưa cho cô .

“Cảm ơn.”

Hai Năng Tử thấy nếu dựng tai lên thì giọng nhỏ xíu thật sự khó mà thấy.

“Anh là đồng chí Thường An , là Từ Huệ Bình do thím Xảo Phượng giới thiệu, hiện tại là y tá ở bệnh viện.”

, là Thường An, tình hình của chắc cô cũng chứ.”

Hai Năng Tử đây là giới thiệu, chắc tình hình của kể sạch sành sanh .

“Tôi cũng một ít , điều kiện của đồng chí Thường .”

Đến bây giờ vẫn mấy câu, bây giờ chỉ cảm thấy chuyện với cô thật sự mệt mỏi, bởi vì tập trung bộ tinh lực mới thể rốt cuộc cái gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tay-bung-hat-dua-toi-hong-chuyen-trong-tu-hop-vien-thap-nien-70/chuong-263.html.]

Anh Kim Xảo Phượng nuôi lớn, tính tình tự nhiên cũng là , ồn ào, thẳng thắn.

“Đồng chí Từ, cô thể to hơn một chút ? Tôi thấy.”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Người đối diện xong mặt càng đỏ hơn, cả khuôn mặt như đốt cháy, đỏ bừng, vành tai cũng đỏ ửng như nhỏ máu.

Hai Năng Tử còn thấy tội nghiệp cho cô , chuyện nhỏ như tiếng muỗi kêu, mà lớn một chút thì mặt đỏ bừng lên, nếu thật sự sống chung với thì chẳng là chịu khổ sở .

Anh nghĩ thông , bây giờ liền rõ với cô gái , hợp với .

“Đồng chí Từ, nghĩ chúng vẫn hợp, về nhé, điểm tâm cô cứ từ từ ăn.”

“Ấy, đồng chí, hợp ạ, gả cho , nhất định sẽ hiếu thuận với chồng, làm việc nhanh nhẹn, việc nhà cần lo lắng.”

“Khụ khụ, , chúng đây là mới xem mắt thôi ? Sao đến chuyện .”

Hai Năng Tử định uống một ngụm , cô gái mấy lời táo bạo , một ngụm liền sặc.

Quan trọng là cũng nghĩ tìm một vợ chỉ để về nhà làm việc nhà , thế thì chẳng thành tìm một ôsin .

“Nhà chỉ , việc nhà đều làm chung, thật sự cần ôm đồm hết thứ.”

Hai Năng Tử cũng hiểu, thích làm việc nhà, mệt mỏi như chứ.

“Tôi làm , cần , việc nhà của đều là làm hết.”

Từ Huệ Bình cũng còn để ý đến chuyện gì nữa, giọng lớn hơn một chút, vội vàng giải thích.

Thường An ngoài việc tuổi lớn một chút, còn điều kiện đều , chỉ cần gả về cho nhà họ Thường sinh thêm mấy đứa con trai nữa, cuộc sống sẽ cần lo lắng gì nữa.

Bình thường ở nhà, mấy chị em cô đều làm việc nhà, từ nhỏ dạy cô , con gái lười biếng, ăn ít làm nhiều, như đàn ông và chồng mới hài lòng về .

Dưới sự dạy dỗ của , cô năng nhỏ nhẹ, chỉ cặm cụi làm việc, lúc ăn cơm bố, trai, em trai chuyện thì hé răng, chỉ cần dựng tai lên .

--- Chương 162 ---

Cướp mồi từ miệng chim

“Đồng chí Từ, chúng thật sự hợp.”

Hai Năng Tử thấy ánh mắt Từ Huệ Bình còn mang theo một tia cuồng nhiệt, sợ , chuồn .

“Đồng chí Thường, công việc, tuy là làm thời vụ, nhưng mỗi tháng cũng thể tiết kiệm tiền, tan làm việc nhà cũng thể lo liệu hết, lo việc ngoài, lo việc nhà.”

Từ Huệ Bình đến câu cuối cùng thì giọng nhỏ xíu, tai Hai Năng Tử là mùi vị gì.

Loading...