Bên cạnh Nhị Năng Tử cũng bưng bát cơm đến, tự mang ghế đẩu nhỏ, m.ô.n.g  định đặt lên ghế thì    dùng một ánh mắt đánh trúng.
Ngoan ngoãn dịch m.ô.n.g , rẽ bước, lẫn  khu vực nhỏ của Hổ Đầu và Ngô Gia Bảo.
Hai nhóc con một bên vểnh tai , một bên  xổm  đất vuốt ve Tiểu Cúc, chơi đùa vui vẻ.
Trong lòng nghĩ: Người lớn đều đang xem náo nhiệt, hôm nay  cần  học .
 những   làm thì    bao lâu  rời , mỗi  mang theo nửa quả dưa đang ăn dở lắc lư  làm.
Ngô Thắng Lợi còn    làm,  Điêu Ngọc Liên đạp cho một cái mới chịu .
Đàn ông   làm đều là do chiều quá mà hư, đạp một cái là .
Trước khi  Ngô Thắng Lợi còn  đưa hai nhóc con đến trường, một lớn hai nhỏ khi  khỏi cửa  đầu  .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Ngưỡng mộ  những  khác vẫn đang hóng chuyện ở sân , thở dài một tiếng,  tiếp tục  cửa.
Này, đừng  nữa, cái chuyện náo nhiệt mà   rõ thì khó chịu lắm, trong lòng sốt ruột cào cấu.
Nhị Năng Tử đút tay  túi áo  đến nhà máy, thầm nghĩ: Chuyện náo nhiệt thế   thể để một    .
“Chú Vệ, đến  , chuyện  chú  …”
Nhị Năng Tử  đến cổng nhà máy, kéo một   bắt đầu luyên thuyên.
Bên  Lâm Tiểu Đồng cũng  đến say mê, suýt nữa quên mất chuyện  làm.
Hai chân đạp như bánh xe lửa, vội vàng chạy cho kịp, cuối cùng cũng đến nơi  ba giây đồng hồ.
Mông  đặt xuống ghế, mới  thể phân thần nghỉ ngơi một chút.
“Lâm Tiểu Đồng, hôm nay  cô  đến muộn ?”
Hà Thúy Thúy vô vị  bò , tay chống  quầy, thấy  bên cạnh vội vàng như khỉ liền nghi ngờ hỏi.
“À, sáng nay   việc  chậm trễ mất.”
Lâm Tiểu Đồng  rót một cốc nước nóng, đặt lên bàn để nguội.
Tùy tiện  một câu,  mặt nhịn .
Hà Thúy Thúy xích  gần: “Là chuyện   ? Kể  xem nào.”
“Cô thật sự   ?  sáng nay   vội   xong .”
“Chuyện náo nhiệt chỉ  nửa đầu, cô  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tay-bung-hat-dua-toi-hong-chuyen-trong-tu-hop-vien-thap-nien-70/chuong-241.html.]
Cô vẫn    lắm, chuyện buôn dưa lê   một nửa, trong lòng cứ cảm thấy thiếu thiếu gì đó.
Hà Thúy Thúy từ trong ngăn kéo lấy  một túi hạt dưa rang mới mua, hào sảng đặt lên bàn Lâm Tiểu Đồng.
“Nghe  , cô  nhanh , đừng lề mề nữa,   chuẩn  hạt dưa cho cô  đây.”
“Lại còn là loại  xanh mới  thị trường, đảm bảo cô  từng ăn.”
Giọng điệu  chuyện vẫn kiêu kỳ như  khi.
“Ôi, ngon thật đó, cảm ơn chị Thúy Thúy nhé,   bắt đầu kể đây, cô đừng  hối hận nha.”
Cô cũng  khách sáo, trực tiếp nắm một nắm nhỏ, lấy một hạt dưa cắn tách, cũng khá ngon.
“Nhanh lên .”
Chị Mai và Nhan Duyệt cũng tò mò xích  gần, hóng chuyện náo nhiệt.
36. “Khụ khụ, ý là đêm khuya ở một ngõ hẻm, các gia đình trong sân  ngủ cả ,  hai  đàn ông to lớn như …”
Một lúc   xong đoạn "dưa"   kết cục , Hà Thúy Thúy đột nhiên  một câu: “Lâm Tiểu Đồng, trưa nay cô về nhất định   cho hết đoạn  đấy.”
Cái chuyện náo nhiệt mà ăn  một nửa thật sự là khiến   sốt ruột cào cấu.
Trong phòng thẩm vấn của cục Công an, Vương Cương và Phó Chính Trạch  giam riêng.
Quan Lạp Mai ở căn phòng bên ngoài thật sự  chờ đợi  nữa, m.ô.n.g  tê cứng  bỏ  .
Nửa đêm  cô  vẫn còn  đói, chỉ  về gặm cái giò heo, hôm nay đánh đ.ấ.m mệt ,  bồi bổ cho bản  một chút  .
Thấy Tiểu Tề  ngang qua cửa, cô  hỏi một tiếng: “Tôi rốt cuộc khi nào thì   đây? Tôi còn vội về xem con nữa chứ?”
 , Quan Lạp Mai cô  còn  một đứa con, chỉ là   con của Vương Cương.
Cô  là  phụ nữ  qua một đời chồng  mới tái hôn với Vương Cương,  đó còn  một  đàn ông khác, đứa con của cô  là với  chồng .
Chỉ là  chồng đầu tiên lén lút  lưng cô ,  ăn cắp sổ tiết kiệm trong nhà để trợ cấp cho em trai,  cô  phát hiện xong thì đánh cho một trận tơi bời,  đó  lột sạch quần áo ném  khỏi nhà trong đêm.
Sau khi  đàn ông đó biến mất,  lẽ cô  vẫn  đau lòng, để an ủi trái tim  tổn thương của , cô   đến quán ăn quốc doanh ăn chân giò hầm xì dầu ròng rã một tuần.
Một ngày nọ khi về nhà, cô  tình cờ gặp Vương Cương tròn xoe như quả bóng, lúc đó cô   thấy    vẻ  giống cái chân giò lớn mà cô  yêu thích.
Thế là sét đánh lửa bùng, cô  chỉ một chiêu  lôi  cái chân giò to béo đó lên giường.
Thêm nữa, Vương Cương  miệng  ngọt ngào, hạ  chiều chuộng, thỉnh thoảng còn giở vài trò nhỏ để cô  vui.
Hai  cứ thế sống qua ngày, chỉ là kết hôn mấy năm  cũng  sinh thêm  đứa con nào.