“Vậy , tuần dì xem Tiểu Đồng lúc nào rảnh sẽ để Thải Điệp cùng con bé để làm thủ tục bàn giao, cũng đưa Tiểu Đồng làm quen .”
“Cháu lúc nào cũng rảnh ạ, chị Thải Điệp lúc nào tiện thì ạ?”
“Hay là bây giờ…”
Dì Ngưu còn hết câu, cửa đẩy , một cô gái trẻ bước , mặc một chiếc váy liền màu vàng ngỗng, trông nổi bật.
“Mẹ, ban ngày ban mặt, đóng cửa thế ạ?”
“Ôi chao! Cô Cảnh cũng đến , bên cạnh đây là Tiểu Đồng , lớn tướng thế .”
Đây chính là cô con gái nhỏ của dì Ngưu, Ngưu Thải Điệp, giọng y hệt dì Ngưu.
“Chị Thải Điệp, chị mặc chiếc váy liền thật đấy, làm eo chị trông thon thả quá.”
Lâm Tiểu Đồng thấy cô gái ăn mặc xinh thì kiềm những lời khen ngợi.
“Hahaha, Tiểu Đồng vẫn ngọt ngào như , cứ thích dỗ con gái vui.”
Ngưu Thải Điệp suýt nữa thì ngượng ngùng vì khen.
“Thải Điệp, đúng lúc con về, là thế , công việc của con Tiểu Đồng mua , con xem lúc nào thời gian thì làm thủ tục bàn giao?”
Dì Ngưu kéo con gái , vắn tắt chuyện bán công việc.
Ngưu Thải Điệp đề nghị: “À , là, ngay bây giờ , cứ đạp xe đạp sang đó, xe con vặn đỗ ở lầu.”
“Được.”
Lâm Tiểu Đồng đồng ý ngay, quan hệ công việc sớm xác định sớm yên tâm.
1. Vừa đúng lúc Tiểu Đồng xe đạp về nhà lấy sổ hộ khẩu và và giấy chứng nhận quan hệ lương thực dầu ăn.
“ lúc Tiểu Đồng đạp xe đạp về nhà lấy sổ hộ khẩu và giấy chứng nhận quan hệ lương thực dầu ăn.”
Cảnh Thiến nghĩ đến việc Tiểu Đồng dọn đồ xong xuôi, lúc nào cũng thể lên đường.
“Tôi thấy đấy.” Dì Ngưu cũng nghĩ làm sớm thì yên tâm sớm.
“Được, ơi con với Tiểu Đồng về một chuyến.”
Lâm Tiểu Đồng và Ngưu Thải Điệp cùng đạp xe đạp về đại viện.
“Ối, hôm nay cổng đông đến thế ?”
Hai xuống xe thấy một đám ở cổng đại viện ngóng trong sân.
“Chị Đồng, mau , cái cô Triệu Vân Vân mang theo vị chủ nhiệm Hội Liên hiệp Phụ nữ gì đó đến nhà , cả nhà mắt đậu xanh cũng đang ở đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tay-bung-hat-dua-toi-hong-chuyen-trong-tu-hop-vien-thap-nien-70/chuong-23.html.]
Hổ Đầu từ chui , báo cho Lâm Tiểu Đồng một tin động trời.
--- Chương 14 ---
Phản kích
“Tới tới , tránh một chút , dì cho cháu nhà với.”
Lâm Tiểu Đồng và Ngưu Thải Điệp trực tiếp đẩy xe đạp mở đường, nhích từng chút một chen sân .
Lại là vòng vây quen thuộc, Lâm Tiểu Đồng linh cảm chuyện to để hóng .
Quả nhiên, trong đám đông vang lên một giọng nữ quen thuộc, chói tai đến khó chịu.
…
Nửa tiếng ở Đại viện Giếng Nước Ngọt.
“Họ Triệu , gọi Triệu Vân Vân nhà cô đây, cô xem nó đánh thành thế , nhà ai con dâu cưới dám động thủ với chồng, đây là gia giáo nhà họ Triệu các đấy .”
Mới sáng sớm, Hạ Thải Vân thừa lúc hai bố con nhà họ Phó làm, một hùng hổ đến đại viện tìm Triệu Vân Vân tính sổ.
Các gia đình ở sân sân đang chuẩn chợ thấy tình hình , nam nữ già trẻ, mèo chó trẻ con đều ùa , tự giác tạo thành một vòng vây.
Ba "cây đa cây đề" của đại viện tất nhiên là đầu tiên chạy đến hiện trường hóng chuyện, Cao Tú Lan còn móc trong túi một nắm hạt dưa cắn .
“Mới sáng sớm, cái bà Hạ Thải Vân lên cơn gió gì thế.”
Bà vốn còn định cổng hẻm đợi Tiểu Đồng nhà bà về nữa chứ.
“Ai mà , ôi! A Phân cô kìa, đầu bà đúng là hói một mảng thật.”
Trương Đại Chủy nhổ một vỏ hạt dưa , liếc thấy đỉnh đầu Hạ Thải Vân rõ ràng hói một mảng.
Giọng bà vốn lớn, xung quanh đều vô thức về phía tóc Hạ Thải Vân, nhất thời xì xào bàn tán, ngón tay còn chỉ trỏ.
Hạ Thải Vân tức c.h.ế.t , cái đại viện mà chẳng ai bình thường , bà ở cổng nhà họ Triệu la đến khản cả giọng mà nhà họ Triệu vẫn chẳng động tĩnh gì.
“Các cái gì mà ? Có phép tắc hả?”
Mọi xung quanh im lặng, chỉ thấy tiếng ba cắn hạt dưa, im lặng ba giây, ngay đó tiếng bàn tán của đám đông càng lớn hơn, khiến đầu Hạ Thải Vân ong ong.
“Các nữa, cái con đàn bà Triệu Vân Vân c.h.ế.t tiệt rốt cuộc chạy ?”
“Phì, các đừng hòng lừa , Triệu Vân Vân , kêu nó đây xin đàng hoàng .”
Khuôn mặt dài thượt của Hạ Thải Vân đỏ bừng vì tức giận.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Trong đám đông : “Triệu Đại Hắc và Triệu Tĩnh Hương chắc làm từ sáng sớm , cô con gái thứ hai nhà họ Triệu hôm qua về nhỉ? Có ai thấy ?”
Kim Xảo Phượng, góa phụ của Nhị Năng Tử ở sân đáp lời: “Có về, tối qua còn thấy con bé thứ hai ở trong sân lấy nước mà.”