“Á, mày dám tạt nước tao? Hác Kiến Quân mày là cái thá gì mà dám vẻ hả?”
Phó Chính Cương trói cũng yên, hai chân cố sức đá về phía Hác Kiến Quân.
Một mang băng đỏ gõ cửa bước .
“Chủ nhiệm, Hạ Thải Vân cái con đàn bà đó chả gì cả, cứ lóc gào thét.”
“Chủ nhiệm xem cái mặt của mụ điên đó cào cho, đau c.h.ế.t .”
Người mang băng đỏ chính là gã to con, thường theo đ.í.t Phó Chính Cương, giờ đây còn chẳng thèm thẳng mặt Phó Chính Cương.
“Bọn đàn bà con gái thì cái gì? Phó Chính Trạch khai ?”
“Khai , chủ… Phó Chính Trạch thái độ hợp tác, … chuyện đều do một Phó Chính Cương làm, cũng hề .”
Gã to con ấp a ấp úng , cuối cùng liếc mắt Phó Chính Cương.
“Phó Chính Cương thấy ? Đây đúng là trai của đấy!”
Chủ nhiệm Tần chậm rãi , bắt chéo chân, nhận từ tay chú em vợ đưa tới, nheo mắt Phó Chính Cương.
Phó Chính Cương đầu tiên là ngây , đó mặt lộ vẻ thể tin nổi, điên cuồng giãy giụa khỏi sự kiềm chế.
“Các chắc chắn là lừa , thể như ? Tôi , các cố ý thế là khích đúng ?”
Phó Chính Cương chịu tin, trong lòng vẫn nghĩ trai sẽ hãm hại như .
Phó Chính Cương gào thét ầm ĩ, mắt trợn trừng, bộ đều là tia máu.
“Chuyện do quyết định nữa ! Sâu mọt của chủ nghĩa xã hội mà còn trộn đội ngũ của chúng !”
Hác Kiến Quân cầm gậy, nhe răng về phía Phó Chính Cương đang hoảng sợ.
Phó Văn Lỗi vội vàng chạy đến cửa ủy ban cách mạng cũng lờ mờ thấy tiếng kêu thảm thiết.
…
Mười phút .
Phó Chính Trạch giam trong một căn phòng khác, mang băng đỏ thẩm vấn là của Chủ nhiệm Tần, nghiêm giọng hỏi.
“Chủ nhiệm Phó, ôi , lẽ sắp còn là chủ nhiệm nữa , Phó Chính Trạch, trong nhà xuất hiện một lượng lớn tài sản rõ nguồn gốc là do làm ?”
“Thật sự làm, cũng gì giống như các đồng chí .”
Cửa phòng gõ, một mang băng đỏ bước , cúi đầu ghé sát tai thẩm vấn , âm thanh đủ để Phó Chính Trạch đối diện thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tay-bung-hat-dua-toi-hong-chuyen-trong-tu-hop-vien-thap-nien-70/chuong-161.html.]
“Bên Chủ nhiệm Tần, thằng nhóc Phó Chính Cương khai , tất cả đều làm theo ý của trai nó.”
Mặc dù Phó Chính Trạch trong lòng đây lẽ là cố ý khích nên mới , mặt thể hiện , nhưng trong lòng vẫn chút khúc mắc.
Anh đoán thằng em ngu ngốc đó chắc trụ lâu, đến lúc đó để tự bảo vệ chừng sẽ đổ vấy tội cho .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Cục trưởng Vương chạy chọt quan hệ giúp , thể để Phó Chính Cương kéo xuống nước thời điểm quan trọng .
Ngẩng đầu đồng hồ treo tường, đến giờ tan tầm, bố chắc vội vã chạy đến đây .
cũng cần tính toán kỹ lưỡng, vạn nhất tình hình bất lợi cho , cũng chuẩn sẵn sàng.
Người mang băng đỏ đối diện lạnh lùng Phó Chính Trạch với vẻ thờ ơ như liên quan đến , trong lòng khinh thường.
…
“Chủ tịch Phó quả là thương con, vội vã đến mức .”
Chủ nhiệm Tần nheo mắt Phó Văn Lỗi chạy tới, giọng mỉa mai, như .
“Chủ tịch Phó, nhà đây là đào khoét chân tường chủ nghĩa xã hội, xâm chiếm tài sản của giai cấp vô sản chúng đấy.”
“Tôi đang định đến nhà máy thực phẩm tìm hỏi chuyện trực tiếp đây? Dù trong một gia đình lớn như , làm cha, thể nào đúng !”
Chủ nhiệm Tần liên tiếp buông lời châm chọc.
Phó Văn Lỗi mặt hề lay động, khom xuống, giả lả.
“Chủ nhiệm Tần thật là đùa, bình thường bận rộn công việc, hai đứa con trong nhà đều do chúng nó nuôi lớn.”
Phó Văn Lỗi ngay lập tức phủi trách nhiệm, mặt tỏ vẻ hổ thẹn, trong lời ngoài lời đều thể hiện vì bận rộn xây dựng sự nghiệp xã hội chủ nghĩa mà bỏ bê việc giáo dục con cái.
“Nhà là gia đình công nhân gốc gác , đồng chí xem đây là hiểu lầm gì ?”
“Chủ nhiệm Tần, thể chuyện riêng một lát ?”
Phó Văn Lỗi nghĩ bụng nhanh chóng ém nhẹm chuyện , cùng lắm thì tặng thêm ít đồ .
Ông còn giấu những thứ khác, trong căn phòng nhỏ là những thứ vơ vét mấy năm nay.
Còn một thứ chất lượng , đồ hiếm đều ông cất giấu kỹ, dễ tìm thấy, ông giấu ở nơi khác ngờ tới.
“Chủ nhiệm, khai , Phó Chính Cương khai , tất cả đều do bố bảo làm.”
“Đồ đạc cũng là bố tự giấu, liên quan gì đến .”
--- Chương 100 ---
Xảy chuyện lớn