Giọng dịu dàng nhưng ẩn chứa chút giễu cợt, lẽ đây chính là cái gọi là “dao mềm” cứa lòng .
"Tôi..." Tôi chạm tự ái, lời phản bác còn kịp , Hạ Châu cắt ngang.
"Tiền bạc đối với nghĩa lý gì? Đây là chuyện tiền trao cháo múc, chị cứ nợ ." Hạ Châu xong bước trong.
Cậu bỏ chôn chân tại chỗ, tức đến mức trong lòng dâng trào khó chịu.
Đồ khốn! Tôi nợ cái quái gì, thích thì lấy, thích thì thôi!
Tôi tự cấu lòng bàn tay về phía căng tin, hồn , cơn giận lắng xuống.
Tôi món nợ nhất định trả, nếu với tính khí chó điên của Hứa Trạch Uyên, chắc chắn sẽ làm lành với .
là nhắc tới ai là đó xuất hiện, lẽ Hứa Trạch Uyên ăn xong về, tay cầm chai nước khoáng rỗng thong thả, là là thùng rác.
Có thể là dùng lực ném chai nước khoáng thùng rác, tiếng "cạch" vang lên.
Tôi giật ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt , chìm đôi mắt đen sâu thẳm đầy gợn sóng .
Anh mí mắt cụp , đuôi mắt xếch lên, giờ đây cúi đầu trông cực kỳ ngạo mạn: "Hạ Châu cũng cần cô ?"
"Cũng" là cái quái gì?! Cơn giận xông thẳng lên não, thật sự xé nát cái mồm ăn của .
"Anh bậy!" Giọng cao vút lên tám độ, tức giận lướt qua , thậm chí quên mất tất cả những việc là vì thích và bắt đầu .
Đợi đến khi phản ứng đầu , thấy bóng dáng Hứa Trạch Uyên . Tôi khỏi hối hận, còn chút ấm ức, mắt cũng cay cay.
Rõ ràng là xanh, từ nhỏ đến lớn, đều những đó nâng niu trong lòng bàn tay, cần nổi nóng.
Trước đây khi ở bên Hứa Trạch Uyên, tính khí chó điên nhưng lúc đó vô cùng cưng chiều , cái gì cũng nhẫn nhịn và chịu đựng, còn giờ thì đổi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tam-trang-xanh/chuong-3.html.]
Lòng đàn ông đúng là như thời tiết tháng sáu, đổi là đổi ngay!
Đắn đo hồi lâu, mở WeChat định gửi tin nhắn cho Hứa Trạch Uyên, khi thấy dòng ghi chú [183, 01, Mclaren] thì mặt chút nóng bừng.
Tôi bèn sửa thành tên mới gõ tin nhắn : [Em tìm Hạ Châu là để đổi tiền quà thành tiền mặt trả cho nhưng kéo em danh sách đen .]
Bên hiển thị: [Bạn là bạn bè của . Vui lòng gửi yêu cầu xác nhận bạn bè . Sau khi đối phương chấp nhận yêu cầu, bạn mới thể trò chuyện.]
Anh hủy kết bạn với ư?!
Trong lòng là bực bội cảm xúc gì khác, đổi biệt danh cũ. Anh xứng đáng tên, đồ đàn ông khốn nạn!
Ăn cơm xong, kéo vành mũ về, phía ba cô gái chắn ngang đường nhỏ, đành theo họ, chuyện mấy .
Linlin
"Cuối cùng Hứa Trạch Uyên cũng chia tay con xanh đó , Nguyên Nguyên mau theo đuổi !" Cô gái bên trái kéo cô gái ở giữa đùa.
Nguyên Nguyên đó cực kỳ ngượng ngùng ngăn cản cô bạn, ba thì thầm to nhỏ, cũng rõ lắm.
Đào chân tường của , , thực sự vui khi cứ theo họ, bèn lạnh lùng : "Tránh một chút."
Ba thấy giọng thì theo bản năng tránh , thấy mặt xong thì sắc mặt tái mét. Tôi liếc Nguyên Nguyên, cảm thấy quen mặt.
Trước đây khi ở bên Hứa Trạch Uyên, quả thật cô gái từng tìm , tuy lạnh lùng từ chối nhưng thấy cô cũng khá xinh nên miễn cưỡng nhớ tên, hình như là Giang Nguyên.
cô lấy tự tin ? Tôi chia tay là cô thể lên đời ? Nực ! Bản còn đang theo đuổi đây, cô xếp hàng .
Cơn giận vì Hứa Trạch Uyên xóa kết bạn bỗng chốc biến thành sự khó chịu vì xâm phạm lãnh thổ.
Tôi vội vàng về, mượn điện thoại của Triệu Ngọc gọi cho Hứa Trạch Uyên.
"Ai đấy?" Giọng Hứa Trạch Uyên lười nhác truyền qua điện thoại, chui tai , khiến rợn tóc gáy.