Tâm lý của người luôn tìm cách lấy lòng người khác - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-24 14:37:36
Lượt xem: 258

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi và Sở Hoài trong chiếc xe sang trọng kéo dài của . Quản gia đang lái xe, còn Sở Hoài ở ghế cùng . Anh lười biếng ngả lưng ghế.

Cảnh đêm Kinh Thị phồn hoa, ánh đèn neon rực rỡ lướt qua cửa sổ như những vệt sáng, ánh sáng hỗn loạn xuyên qua kính chiếu lên mặt Sở Hoài, đường nét khuôn mặt góc cạnh, sống mũi cao thẳng.

Ha ha, đúng là con cưng của ông trời.

Sở Hoài đột nhiên mở lời, giọng điệu lạnh nhạt: “Cô cũng điều đấy, tỏ tình mà cô đồng ý thật luôn.”

Tôi : “Ha ha! , đúng , bao hết, bao hết!”

Anh ngạc nhiên một cái mới tiếp: “Cô và Mộ Tuyết là bạn cùng phòng đúng ? Vậy thì khi nghiệp, cô cứ ở ký túc xá , đừng dọn ngoài, cứ ở bên cạnh Mộ Tuyết. Nếu Mộ Tuyết gặp khó khăn gì thì cô báo cho ngay lập tức, hiểu ? Trước đây, từng rằng sẽ mua nhà cho Mộ Tuyết để cô ngoài ở, nhưng cô bảo đừng lấy đồng tiền hôi thối mà sỉ nhục cô .”

Tôi gật đầu: “Được, , thành vấn đề. Haha!”

Anh vui: “Này! Sao cô chuyện với mà cứ lén điện thoại mãi ? Không thấy đang vui ? Rốt cuộc cô đang gấp việc gì thế?”

Quả hổ là chủ, ngay cả tính khí cũng tệ đến .

Tôi lập tức đặt điện thoại xuống: “Xin , xin , đang chơi ‘Travel Frog’, ha ha! Thật sự xin , là của , thấy nên bồi thường cho thế nào thì ạ.”

Anh càng tức hơn: “Cô ý gì? ‘Travel Frog’ ho mà chơi? Cô rằng chỉ cần động một ngón tay là cô sẽ đuổi học ?”

Nhiệt độ trong xe khá thấp, nhưng lưng áo của quản gia ướt đẫm mồ hôi. Cậu chủ mà nổi giận thì thật sự đáng sợ.

Xem là làm.

Tôi giải thích: “Là thế ạ, điện thoại đủ bộ nhớ nên gỡ cài đặt game ‘Travel Frog’, nhưng đợi ếch mới gỡ. Vì canh xem khi nào ếch .”

Anh càng tức giận hơn: “Cô lừa ai chứ! Rõ ràng ếch ở đó đều gỡ cài đặt mà! Tại cô cứ đợi ếch mới gỡ?!”

Tôi : “Vì thể gỡ cài đặt mặt ếch… Làm thì sẽ cảm thấy với nó lắm nên đợi nó du lịch mới gỡ game . Ha ha! Xin chủ.”

Bọn – những nhân cách chiều lòng - là đấy: chiều lòng cả một con ếch.

Anh sững sờ, kinh ngạc .

Tôi bối rối. Nếu đuổi học thì chắc chắn sẽ bố gả cho đàn ông già ế vợ để lấy tiền sính lễ ( ý chắc chắn rằng lão già , cũng ý rằng bố nhé).

Tôi : “Cậu chủ, xin , đừng giận nữa—”

Tôi còn dứt lời, Sở Hoài hồn từ trong sự kinh ngạc. Anh cúi xuống, bật ha hả: “Này, đời loại ngốc ngây thơ như cô chứ? Cô để tâm đến cả cảm xúc của một con ếch ?”

Tôi kinh ngạc, quả thực chủ sáng nắng chiều mưa, đến trưa thì bão. Đây là “gần vua như gần cọp” ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tam-ly-cua-nguoi-luon-tim-cach-lay-long-nguoi-khac/chuong-2.html.]

Giây tiếp theo, ném một cái hộp cứng cáp cho : “Đừng gỡ cài đặt nữa, cứ giữ con ếch đó của cô .”

Tôi cúi đầu, là một hộp điện thoại iPhone còn nguyên tem. Là iPhone 16 Pro Max, phiên bản cao nhất hiện tại, bộ nhớ 1TB.

Quả thật cần gỡ cài đặt nữa .

do dự. Dù chỉ dùng điện thoại cũ giá rẻ, hình như chiếc iPhone giá là hơn mười nghìn tệ, đắt quá.

Tôi : “Tôi…”

Quản gia đang lái xe ngắt lời , tủm tỉm: “Cô Trần, khi tức giận, chủ đập điện thoại nên xe nhiều điện thoại mới như thế . Đó đều là đồ dự phòng cả, vẫn còn nhiều lắm, cô cứ yên tâm nhận lấy .”

Tôi : “Ha ha! Được, , cảm ơn nhiều lắm. Cảm động đến nỗi trai trẻ vung đao xuống biến thành con gái .”

Quản gia kinh ngạc.

Sở Hoài cũng sững sờ.

À đúng , hình như giới thượng lưu như bọn họ lướt video ngắn, cũng chẳng xem mấy cái meme nhảm nhí mạng.

Sở Hoài bịt tai lệnh cho : “Bị điên ! Không dùng mấy thứ ngốc nghếch làm ô nhiễm tai , hả? Chẳng buồn chút nào!”

Tôi .

Anh căng mặt trừng , nhưng sâu trong đáy mắt đẽ ẩn chứa ý , che giấu .

Tôi cũng : “Được, , chủ.”

Quản gia : “Vốn dĩ hôm nay chủ vốn vui lắm, nhưng giờ thì tâm trạng của hơn nhiều .”

Sở Hoài lạnh lùng “hừ” một tiếng, lười biếng ngả lưng , tháo chiếc đồng hồ cổ tay ném nó cho . Anh ngẩng cằm lên với vẻ mặt kiêu căng: “Tặng cô đấy. Tôi cô ăn cơm cùng trưa mai, cô tiếp tục làm vui, hiểu ?”

Tôi nhận lấy: “Được, , thành vấn đề, thành vấn đề, cảm ơn chủ.”

Quản gia đưa chúng ăn tối, đó lái xe đưa về ký túc xá.

Tôi về ký túc xá, tìm kiếm giá của chiếc đồng hồ thì phát hiện nhãn hiệu của cái tên là “Patek Philippe”, giá bán là 740 nghìn tệ. Vì đó là phiên bản giới hạn nên giá bán đẩy lên cao, với chiếc qua sử dụng mà còn mới 99% như của thì ít nhất cũng thể bán với giá hơn một triệu tệ.

Sự kinh ngạc như viên đạn xuyên thẳng não , sững tại chỗ. Tôi nắm chặt chiếc đồng hồ nhỏ bé , đầu óc trống rỗng. Sau đó, lập tức thả lỏng tay một chút vì sợ nắm chặt quá làm hỏng đồng hồ.

 

 

Loading...