Tạm biệt thanh xuân - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-11-29 12:22:50
Lượt xem: 424

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi mở cửa phòng, phòng ngủ vọng những tiếng rên rỉ vô cùng cao vút.

 

 Âm thanh đó dồn dập ngừng, chỉ cần một cũng đủ hai trong phòng đang làm chuyện kịch liệt gì.

 

 Chân tay lập tức lạnh toát.

 

 Theo bản năng, đẩy đang sững sờ tại chỗ ngoài cửa.

 

 Rồi từng bước, từng bước đến cửa phòng ngủ.

 

 Tạ Tranh đang lao tới như một dã thú động dục.

 

 Trên mặt là nụ hưng phấn tột độ.

 

 Mái tóc ướt đẫm mồ hôi vuốt ngược , lộ đôi mắt ngạo mạn nhưng đầy mê hoặc.

 

 Miệng thốt những từ ngữ lăng mạ mà từng thấy.

 

 Đồ khốn.

 

 Đồ lẳng lơ.

 

 Tôi đờ như một con rối.

 

 Chiếc túi xách tay vô tình rơi xuống đất.

 

 Tiếng ‘cạch’ vang lên.

 

 Mọi chuyện chấm dứt tại đó.

 

 Tạ Tranh giải thích với .

 

 Anh uống quá nhiều, thư ký dìu về nhà tân hôn.

 

 Tình d.ụ.c xằng bậy cơn say.

 

 Anh mắt đỏ hoe thề thốt.

 

 Chỉ , chỉ phạm sai lầm duy nhất .

 

 Dưới cú sốc quá lớn.

 

 Tôi tiến tới một cách khó hiểu, ngửi mùi trong miệng .

 

 Đâu mùi rượu.

 

 Chỉ một mùi tanh tưởi khó tả.

 

 Quá dơ bẩn.

 

 Tôi thở hổn hển mấy .

 

 Lý trí và tình cảm ngừng va chạm.

 

 Khiến đau đớn đến mức còn sức để lớn.

 

 Tôi từ nhỏ đến lớn đều thuận buồm xuôi gió, sống theo khuôn phép.

 

 Trở ngại lớn nhất gặp là công ty cha sắp phá sản.

 

 Mà vấn đề đó cũng Tạ Tranh dễ dàng giải quyết.

 

 Từ những ngày đầu nhận thức về cuộc sống đến khi yêu.

 

 Trong ngoài, ở cũng đàn ông .

 

 Khoảnh khắc đó, chỉ tát mạnh mặt đàn ông một cái.

 

 Sau đó ngẩng cao đầu.

 

 Giữ lấy chút tự trọng cuối cùng mà tuyên bố hủy bỏ hôn lễ với .

 

 Cho đến khi thấy bóng dáng đầy lo lắng ở ngoài cửa.

 

 Thực tế kéo trở .

 

 Tôi kéo khóe miệng đang cứng đờ, nụ trông thật khó coi.

 

 Sau ngày hôm đó.

 

 Tôi và Tạ Tranh giữ thái độ lịch sự ngầm hiểu.

 

 Chỉ .

 

 Mọi chuyện còn như nữa.

 

 …

 

 Lúc , Tạ Tranh vẫn đang chờ câu trả lời của .

 

 Cứ như thể chỉ cần thừa nhận phận chồng của .

 

 Mọi thứ vẫn thể cứu vãn.

 

 Tôi há miệng.

 

  cổ họng nghẹn cứng.

 

 Tạ Tranh thở một , dậy .

 

 “Thôi , hôm nay muộn lắm , ngủ thôi.”

 

 Anh bước một bước thì khựng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tam-biet-thanh-xuan/chuong-2.html.]

 Quay đầu bàn tay đang níu lấy vạt áo , gương mặt tràn đầy bất ngờ.

 

 “… Vợ ơi?”

 

 Tôi nhếch miệng , giọng điệu hèn mọn: “Chồng ơi.”

 

 Tạ Tranh mừng rỡ.

 

 Anh ôm thật chặt, dùng cái miệng đó ngừng hôn lên má .

 

 Cho đến khi đối diện với đôi mắt tràn ngập d.ụ.c vọng của .

 

 Tôi đột nhiên bịt miệng .

 

 Theo bản năng nôn khan một tiếng.

 

 Tôi đẩy cơ thể , chạy thẳng nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo.

 

 Tôi để ý đến vẻ mặt bỗng chốc âm u của Tạ Tranh.

 

 Và đôi nắm đ.ấ.m đang siết chặt của .

 

 Sau khi vui vẻ gì tối hôm đó, dứt khoát ngủ phòng khách.

 

 Sáng hôm .

 

 Tôi cố gắng chịu đựng cơn đau đầu để dậy, chuẩn bữa sáng theo khẩu vị của Tạ Tranh.

 

 Mặc dù đó, từng làm việc bao giờ.

 

 Trước khi phát hiện Tạ Tranh ngoại tình.

 

 Anh sẽ làm bữa sáng yêu thích, buổi trưa dù bận rộn đến mấy cũng sẽ đổi việc đến ăn trưa cùng mỗi ngày.

 

 Buổi tối thỉnh thoảng tiệc xã giao.

 

 Anh cũng sẽ gọi video với đúng sáu giờ.

 

 Giám sát xem ăn cơm đúng giờ .

 

 Tôi vụng về chiên một quả trứng ốp la.

 

 Dầu nóng kêu xèo xèo, khiến giật lùi .

 

 Đột nhiên đụng một phía .

 

 Tôi đầu , Tạ Tranh vẫn giữ vẻ mặt nặng trịch.

 

 Anh giật lấy cái xẻng chiên trong tay , thuần thục lật mặt trứng.

 

 “Ra ngoài , ở đây mùi dầu mỡ.”

 

 Tôi im lặng, khóe mắt cay cay.

 

 Tôi vốn thích mùi dầu mỡ.

 

 Tạ Tranh cũng từng cho phép bếp.

 

 Lại .

 

 Tôi kìm nén nước mắt, tiến lên cố giành cái xẻng.

 

 “Cứ để em làm, đây là việc em nên làm.”

 

 Chẳng hiểu làm Tạ Tranh phật ý ở .

 

 Sắc mặt càng tệ hơn.

 

 Anh khẽ nghiến răng, đột nhiên ném cái xẻng chiên xuống.

 

 Quay thẳng phòng khách, cầm áo khoác khỏi nhà.

 

Tôi đờ đẫn tại chỗ.

 

 Tiếp tục chiên quả trứng sắp cháy khét.

 

 Sau khi luống cuống tắt bếp.

 

 Tôi mang trứng bàn ăn, ăn miệng nhưng chỉ thấy vị đắng chát.

 

 Cho đến khi nước mắt rơi xuống đĩa thức ăn.

 

 Tôi thể kìm nén nữa.

 

 Gục xuống bàn nức nở.

 

 Tạ Tranh về nhà cả ngày hôm đó.

 

 Thậm chí suốt ba ngày liền thấy bóng dáng .

 

Cho đến sáng hôm nay, cha gọi điện thoại cho .

 

 Giọng cha vẻ do dự.

 

 Đầu tiên là hỏi thăm sống .

 

 Tôi trả lời vài câu đơn giản, cha mới ấp úng hỏi:

 

 “Con gái , việc Tạ Tranh hứa đầu tư cho nhà hôn lễ vẫn thực hiện, con cũng đấy, nhà cứ kéo dài ngày nào là đối mặt với ít khoản bồi thường ngày đó, con xem liệu thể…”

 

 Lúc mới chợt hiểu .

 

 Tạ Tranh lẽ hài lòng với thái độ của .

 

 Anh đang gián tiếp ép xuống nước.

Loading...