Tái Sinh Tôi Gả Thay Em Gái Trở Thành Bia Đỡ Đạn - Tô Thanh Diên, Lăng Nghiên Châu - Chương 148: Cô Ấy Không Xứng Đáng Được Đối Xử Tốt

Cập nhật lúc: 2025-12-22 10:06:10
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Em trai, cầu xin nhầm .” Tô Thanh Diên đặt đũa xuống: “Người cuối cùng gặp Tô Ngữ Nhiên là ba . Ông gì, làm gì, cũng rõ. Thay vì hỏi , chi bằng hỏi ba .”

“Chị dâu...” Lăng Mặc Trầm vẻ mặt khổ sở: “Tối qua em hỏi , cha vợ là chị và Ngữ Nhiên xảy tranh chấp ở công ty, cô mới giận dỗi bỏ . em hiểu, tại về nhà? Có chồng của em cũng xứng chức?”

“Chị dâu giải thích .” Lăng Nghiên Châu đặt đũa xuống, giọng điệu lạnh lùng: “Chân dài Tô Ngữ Nhiên, ai thể kiểm soát tự do của cô .”

“Anh...”

“Chuyện đừng nhắc nữa! Một là đợi cô tự về, hai là tự tìm, đừng làm phiền vợ nữa.” Lăng Nghiên Châu ngắt lời Lăng Mặc Trầm.

Lăng Phong một bên, cúi đầu nhếch môi.

Quan hệ của hai , tệ đến mức thèm giả vờ nữa ?

Thẩm Mạn Khanh chủ động đổi chủ đề: “Mọi ăn cơm , ăn , ngủ , lễ nghi quên hết ?”

Tô Thanh Diên: “Ăn nhiều một chút, hoặc để nhà bếp làm thêm cho con món gì con thích.”

“Chỉ cần nhiêu đây là đủ , đều là món con thích.” Tô Thanh Diên .

Bữa tối kết thúc, lượt rời .

Tô Thanh Diên với Lăng Nghiên Châu: “Em trò chuyện với ông nội một chút, về .”

“Hả? Không cần ?” Lăng Nghiên Châu nghi hoặc: “Vừa cũng lâu ở bên ông nội, chi bằng chúng cùng trò chuyện với ông .”

Tô Thanh Diên nhíu mày, suy nghĩ cách đ.á.n.h lạc hướng .

Lăng lão gia mở lời: “Nghiên Châu, con ở bên , các con thường xuyên tăng ca, con đến chuyện cũng .”

“Con , ông nội.” Lăng Nghiên Châu dậy rời khỏi tiền sảnh, khi liếc mắt đầy ẩn ý Tô Thanh Diên.

, chuyện giấu .

Lăng lão gia dậy: “Vào thư phòng với .”

Tô Thanh Diên theo Lăng lão gia, hai cùng thư phòng.

Lăng lão gia sofa, ngước mắt : “Chuyện gì? Nhất thiết đ.á.n.h lạc hướng Nghiên Châu.”

“Ông nội.” Tô Thanh Diên đặt điện thoại lên bàn: “Cháu vô tình sự thật, Phó Vãn Vãn... cô giăng bẫy để trở thành ân nhân của Nghiên Châu.”

Lăng lão gia xong ba đoạn ghi âm, sắc mặt đen kịt đáng sợ.

“Thật là gan cùng , dám tính kế cả nhà họ Lăng, tuổi còn nhỏ mà lòng độc ác, ràng buộc đạo đức Nghiên Châu bao năm.” Lăng lão gia : “Lần may nhờ con, nếu còn uy h.i.ế.p bằng chuyện , nhưng... tại thể để Nghiên Châu ? Lẽ nào còn uẩn khúc khác?”

Tô Thanh Diên tự thể giấu : “Chuyện năm đó, gây tổn thương nhỏ cho Nghiên Châu. Anh luôn cảm thấy với Phó Vãn Vãn, đột nhiên sự thật, cháu sợ chịu đựng nổi.”

Lỡ vì mà phát bệnh, thì lợi bất cập hại.

Lăng lão gia nhíu mày, trong mắt hiện lên nghi ngờ.

Lăng Nghiên Châu là thừa kế ông hài lòng nhất, một chút sự thật chịu đựng nổi ?

Tô Thanh Diên sợ ông truy hỏi, mở lời: “Ông nội, chuyện Phó Vãn Vãn nên xử lý thế nào? Mặc dù ơn cứu mạng năm xưa là giả, nhưng lòng ơn bao năm qua của Nghiên Châu là thật, nếu để tự xử lý, e rằng sẽ mềm lòng! Người phụ nữ , xứng đáng đối xử !”

“Con xử lý , làm thế nào cũng ! Tôi tin tức về cô nữa.” Lăng lão gia giọng điệu lạnh lùng: “Đừng ảnh hưởng đến Nghiên Châu.”

“Vâng!” Tô Thanh Diên từ từ dậy: “Có câu của ông nội là đủ ! Những chuyện khác cháu sẽ lo liệu.”

Trong thư phòng chỉ còn Lăng lão gia, khóe môi ông từ từ cong lên: “Nhà họ Tô... quả thực sinh một cô con gái ! Có con ở đây, càng yên tâm hơn.”

Tô Thanh Diên về đến biệt viện thì Lăng Nghiên Châu ở đó, chắc là trò chuyện với Thẩm Mạn Khanh .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tai-sinh-toi-ga-thay-em-gai-tro-thanh-bia-do-dan-to-thanh-dien-lang-nghien-chau-oxpc/chuong-148-co-ay-khong-xung-dang-duoc-doi-xu-tot.html.]

Cô tắm nước nóng, ngủ sớm giường, lấy điện thoại gọi đến Hạ Vãn Tinh.

Điện thoại đổ chuông hai , bên bắt máy: “Sao ?”

“Có thể giúp tớ theo dõi điện thoại của Phó Vãn Vãn ? Mấy ngày nay cô sẽ động thái mới.”

“Chuyện nhỏ! Giao cho tớ .” Hạ Vãn Tinh đồng ý: “Cô còn chịu an phận, còn gây chuyện ?”

“Tớ nghi ngờ cô vơ vét khoản cuối cùng khi rời .”

“Nói thế nào?”

Tô Thanh Diên tóm tắt đơn giản chuyện của Phó Vãn Vãn.

Đầu dây bên im lặng.

Sau một lúc lâu, giọng Hạ Vãn Tinh lạnh lùng: “Thật đúng là kẻ yên phận, dám tính toán nhà họ Lăng! Lăng Nghiên Châu quá nhân từ , nếu kiếp cũng xoay như chong chóng.”

“Cậu cứ theo dõi , những chuyện còn tớ sẽ xử lý.” Tô Thanh Diên dặn dò .

Cúp điện thoại, lâu cửa phòng ngủ gõ.

Là Lăng Nghiên Châu.

“Trò chuyện với xong ?”

“Ừm.” Lăng Nghiên Châu nhẹ nhàng gật đầu: “Em chuyện giấu .”

“Làm gì ? Chúng là đối tác nhất mà.” Tô Thanh Diên : “Em chỉ đơn thuần tạo ấn tượng mặt ông nội thôi, dù nhà họ Lăng vẫn là do lão gia quyết định, vì để vị thế của và em hơn, em sẽ lấy lòng ông nội.”

“Thật sự chỉ ?” Lăng Nghiên Châu nhíu mày.

Lời giải thích của Tô Thanh Diên kẽ hở, nhưng luôn cảm thấy kỳ lạ: “Không , nếu chuyện gì, đừng gánh vác một .”

“Yên tâm .” Tô Thanh Diên nhún vai: “Anh mà, em quý mạng nhất! Tuyệt đối làm bất cứ chuyện gì nguy hiểm.”

Lăng Nghiên Châu im lặng.

Nếu cô thực sự quý mạng, thì trong buổi họp báo công bố công nghệ tái tạo thần kinh, cô tự lái chiếc Maybach của , liều mạng với chiếc xe tải nặng .

Tập đoàn Lăng thị.

Một bóng dáng quen thuộc trong văn phòng, đàn ông cầm điện thoại: “Rốt cuộc cô làm gì? Vơ vét một khoản khi , thì dễ! Tôi chỉ là một nhân viên quèn ở phòng tuyên truyền, làm gì cơ hội tiếp xúc với bí mật cốt lõi?”

“Tôi cần ! Anh chỉ cần lấy bí mật công ty, đầu bán thể kiếm một khoản !” Giọng Phó Vãn Vãn truyền đến từ đầu dây bên .

Người đàn ông nhíu mày: “Tôi ! Dù hôm nay thành công , ngày mai chúng bắt buộc rời khỏi Kinh Đô! Nếu một khi sự việc bại lộ, cả cô và đều sẽ tù.”

Nói xong câu cuối cùng, cúp điện thoại ngay lập tức, lợi dụng đêm khuya thanh vắng, về phía văn phòng Tổng giám đốc.

Mười lăm phút , đàn ông lầm bầm c.h.ử.i một câu: “Mẹ kiếp! Bị khóa .”

Âm mưu đ.á.n.h cắp bí mật của Lăng Nghiên Châu thất bại, chỉ thể hướng ánh mắt sang văn phòng của khác.

Cuối cùng ánh mắt đổ dồn văn phòng của Lăng Phong.

Cạch—

Tay nhẹ nhàng đẩy, cửa phòng phát tiếng cạch kẽo vang lên.

Người đàn ông sáng mắt, đẩy cửa bước .

Nửa tiếng , ngoài lấy điện thoại gọi cho Phó Vãn Vãn: “Tôi văn phòng Lăng Nghiên Châu, nhưng vô tình lấy bằng chứng của Lăng Phong! Uy h.i.ế.p Lăng Phong bằng bằng chứng, buộc đưa tiền.”

Bóng dáng đàn ông nhanh chóng biến mất khỏi Tập đoàn Lăng thị, đèn khẩn cấp sáng lên tắt , một màu đen kịt còn ai .

Loading...