Ta tại địa phủ bán cơm hộp - Chương 390

Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:10:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì Diêm Vương gia bao giờ như , cũng bao giờ vẻ mặt khổ sở như thế và chắc chắn sẽ dùng giọng điệu để chuyện.

Vì Vương thẩm và đều đang ở trong bếp, nếu chuyện gì đặc biệt, họ cũng ít khi ngoài. Điều quả thật giúp Giản Nhị nhiều cơ hội hành động hơn.

Thế là, Tần Vũ Niết lấy đồ đạc, Giản Nhị đỡ cô vệ sinh hoặc là giúp cô rót nước hoặc lấy chút gì ăn vặt. Mỗi như , cả hai đều phát hiện.

Ban đầu, Tần Vũ Niết còn lo lắng, sợ bắt gặp nhưng dần dần cô nhận rằng Vương thẩm và chẳng hề nhận sự mặt của Giản Nhị. Cô cũng dần yên tâm hơn.

Chỉ điều, việc ăn uống phiền phức. Tần Vũ Niết chỉ thể là cô đói nên làm nhiều một chút. Vương thẩm mặc dù cảm thấy kỳ lạ nhưng cũng hỏi gì, chỉ việc làm thêm đồ ăn.

Chén đũa, Giản Nhị luôn là lấy . Lúc Tần Vũ Niết chú ý, Giản Nhị sẽ lặng lẽ dùng thanh khiết thuật để xử lý chuyện. Khi hỏi, chỉ bình thản trả lời: "Tôi rửa sạch ."

Mới đầu, Tần Vũ Niết còn phòng , vô tình ôm vài . , hầu như cô chỉ cần đỡ mà thôi.

, trải qua một thời gian tiếp xúc, Tần Vũ Niết khỏi cảm thấy thiện cảm với Giản Nhị dần dần tăng lên. Cảm giác đó cứ vút lên nhanh chóng như thể một mũi tên bay vút trái tim cô.

Chân cô chỉ đau trong hai ba ngày, chẳng còn chút cảm giác nào nữa. Thời gian trôi qua, vết sưng đỏ chân cô gần như hết, tuy rằng vẫn còn chút khác biệt so với lúc thương nhưng so với cái bộ dạng sưng vù lúc đầu, giờ khá nhiều. Hơn nữa, vết thương của Giản Nhị cũng dần lành , trông vẻ hơn nhiều.

Sau khi cô đỡ hẳn, liền bắt đầu công việc ở địa phủ, chủ yếu là phụ trách tính toán. Thời gian , hầu như thông tin về tình hình kinh doanh tửu lâu đều qua tay họ.

Tửu lâu mở hơn một tháng, Tần Vũ Niết thấy bên ngoài xếp hàng dài của những quỷ hồn, lượng giờ giảm hơn phân nửa so với lúc . Tuy , đó cũng là điều thể tránh khỏi.

, nếu xét theo tình hình hiện tại, lượng khách vẫn giữ như cũng coi như .

Tần Vũ Niết liền tính toán sơ qua tình hình buôn bán trong vài ngày qua. Mỗi ngày, trung bình lượng doanh thu định 60 vạn Minh tệ, khá đều đặn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/chuong-390.html.]

tiền lời thể so với lúc ban đầu nhưng tính vẫn khá . Chỉ cần duy trì mức doanh thu , mỗi tháng cô cũng thể kiếm một khoản kha khá.

Kể từ khi tửu lâu khai trương, Tần Vũ Niết tiền đầu tư ban đầu, hơn nữa lợi nhuận từ việc kinh doanh cũng đủ để cô tính đến việc mở thêm một chi nhánh.

Tuy nhiên vì tửu lâu mới chỉ khai trương, cô vội vàng mở thêm cửa hàng khác. Thật , cô nghĩ lẽ sẽ mua một căn phòng vì mở thêm cửa hàng. Dù thì tiền đặt cũng chẳng sinh lời, mà hiện tại cô cũng sản nghiệp nào cần mở rộng thêm.

Tần Vũ Niết đang suy nghĩ một cách thấu đáo, quyết định sẽ làm thủ tục mua căn phòng như tính. Quỷ sai liền đưa những căn phòng bán, cho cô lựa chọn thoải mái. Họ còn đưa nàng xem tận nơi và quên cả xe riêng đón đưa, khiến cô cảm giác như đang chăm sóc chu đáo.

Khi qua vài căn phòng, Tần Vũ Niết thấy chúng đều tệ, thậm chí vài căn biệt thự khá sang trọng. Tuy nhiên, khi thực tế đến xem, cô cảm thấy gì đó thiếu thiếu, mặc dù cô thể chính xác là thiếu cái gì. Chỉ đơn giản là một cảm giác mơ hồ rằng những căn phòng hảo như cô mong đợi.

"Lão bản Tần, đây là những căn phòng nhất ở địa phủ đó! Nhìn , căn phòng rộng rãi đẽ, đường xá cũng thuận tiện. Hơn nữa còn giảm giá cho ngài 10%. Nếu ngài thấy vẫn ý thì cũng làm nữa. Mặc dù phòng ở địa phủ thể so với thế gian nhưng cũng là hạng nhất . Ngài thử suy nghĩ xem ?"

Vị quỷ sai phụ trách Tần Vũ Niết với ánh mắt chút lòng nhưng cũng đành bất đắc dĩ mà :

"Đây là phòng nhất , cô đừng kén chọn nữa."

Tần Vũ Niết tất nhiên hiểu rõ, căn phòng xem như "hàng hiếm" ở địa phủ. Dù so với mấy chỗ khác, nơi cũng thuộc dạng "sang chảnh" lắm .

khi trong đầu cô bỗng hiện lên hình ảnh dinh thự của Diêm Vương gia, cô lập tức hiểu vấn đề. Hóa , cảm giác "thiếu thiếu gì đó" từ nãy đến giờ chính là vì đây vẫn thua xa so với nơi cô từng thấy ở chỗ Diêm Vương.

Trong tiềm thức, hình ảnh cung điện hoa lệ của Diêm Vương vẫn luôn là tiêu chuẩn vàng, thế nên mấy căn phòng đến vẫn cứ thấy... thiếu chút "đẳng cấp."

Đột nhiên, Tần Vũ Niết nhớ một chuyện! Trước đây, Diêm Vương gia từng bảo ở Hương Sơn để cho cô một căn phòng. Không lời đó còn giá trị nhỉ?

Dù Hương Sơn xa xôi nhưng thật lòng mà , căn phòng đó chỉ mà khung cảnh xung quanh cũng cực kỳ tuyệt vời. Một nơi đáng để suy nghĩ!

Loading...