“Anh kết hôn với Tề Chỉ Oánh , bây giờ dây dưa rõ ràng với em. Anh coi em là gì, và đặt Tề Chỉ Oánh ở ? Em xen tình cảm giữa hai , càng trở về bên với tư cách kẻ thứ ba. Điều em nhất chính là, khi trở về bên , Tề Chỉ Oánh sẽ tìm cách lấy mạng em từng giây từng phút.” Giang Điềm nghiêm túc với Lục Chi Đình.
Đối diện với tình cảm của , Giang Điềm luôn nghiêm túc. Hai năm cô nghiêm túc, nhưng đến cuối cùng đầy rẫy vết thương. Còn bây giờ, cô nghiêm túc một nữa, hy vọng kết quả vẫn là tổn thương.
Chuyện hai năm , Giang Điềm sợ hãi , thực sự sợ hãi. Cô sợ một nữa trao chân tình, đổi vẫn là kết quả như hai năm .
Vì , trở về, cô tìm Lục Chi Đình, cũng tìm hiểu sống thế nào. Cô sợ tin tức về , sợ sẽ kìm mà về nước tìm .
Những lời cô gái , Lục Chi Đình đều hiểu. Anh kéo tay Giang Điềm đặt lên trán , để cô chạm vết sẹo đó.
Giang Điềm vết sẹo , trong lòng nhiều nghi hoặc. Dù hai năm , cô từng thấy vết sẹo như trán . Hai năm qua rốt cuộc xảy chuyện gì?
Người đàn ông sự nghi hoặc trong mắt Giang Điềm, đưa tay vén ống tay áo Giang Điềm lên, vết sẹo cánh tay cô, nhếch cằm hiệu cho cô cho , vết sẹo là .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Cô gái vốn định rút tay về, ngờ Lục Chi Đình hề ý định buông : “Nói , vết sẹo là ? Đừng với là em tự ngã, lời giải thích đó vô dụng với . Vết sẹo thế nào cũng giống vết ngã. Điềm Điềm, em nhất nên thật với .”
Giang Điềm rụt tay về, bật : “Hề hề, Lục Chi Đình, khi bảo em thật với , tự hỏi xem, thật với em !”
“Anh bao giờ dối em!” Lục Chi Đình mắt Giang Điềm .
“Thật ? Thôi, nữa, em ngủ đây.” Giang Điềm xong liền xuống, để bóng lưng cho Lục Chi Đình.
Lục Chi Đình bất lực lắc đầu, đành ghế sofa tạm.
Ngày hôm , khi Giang Điềm tỉnh dậy, Lục Chi Đình còn trong phòng nữa. Khi cô xuống lầu, mới phát hiện Lục Chi Đình đang bận rộn trong bếp.
“Điềm Điềm, dậy hả, dày còn ?” Dạ Vị Vãn thấy Giang Điềm từ lầu xuống, quan tâm hỏi.
“Đỡ hơn nhiều .”
“À , tối qua tiến triển gì đấy?” Dạ Vị Vãn gian Giang Điềm.
“Ý gì?” Giang Điềm khó hiểu.
Dạ Vị Vãn thấy Giang Điềm hiểu ý , dứt khoát luôn: “Lúc Lục Chi Đình xuống lầu, bọn tớ thấy , nên mới hỏi Lục Chi Đình, tại vẫn dậy?”
“Anh gì?” Giang Điềm tò mò Lục Chi Đình gì mà khiến Dạ Vị Vãn hiểu lầm như .
“Khụ khụ, , Điềm Điềm tối qua mệt quá, vẫn tỉnh ngủ!” Dạ Vị Vãn huých vai Giang Điềm một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-834.html.]
--- Chương 522 ---
Có đau lòng
Cô gái lúc mới nhận Dạ Vị Vãn đang gì, đỏ mặt: “Không chuyện đó! Đừng bậy!”
Dạ Vị Thanh và Lục Chi Đình hai đang chuẩn bữa sáng trong bếp, hai cô gái thì ở phòng ăn chờ bữa sáng.
Hai đàn ông bưng bánh mì, trứng chiên và sữa lên bàn, bốn mới bắt đầu ăn sáng.
Ăn một nửa, Dạ Vị Thanh chợt nhớ một chuyện.
“Xuân, tối qua mày làm canh giải rượu và mì nước trong ?” Dạ Vị Thanh ăn Lục Chi Đình.
Người đàn ông phủ nhận, gật đầu: “ , thế?”
Dạ Vị Vãn , đầu hỏi Giang Điềm: “Anh làm cho ?”
“Ừm!” Giang Điềm khẽ phát một tiếng mũi, tiếp tục ăn bữa sáng của .
“Mày tối qua chạy đến nhà tao thì thôi , còn nửa đêm làm đồ ăn trong nhà tao, mày quá đáng thật đấy!” Dạ Vị Thanh tố cáo Lục Chi Đình.
“Không tao ăn, là làm cho Điềm Điềm.” Lục Chi Đình với vẻ mặt “là tao làm đấy, mày làm gì tao” Dạ Vị Thanh.
“Tao… đồ đạc trong nhà tao để ở mày cũng ! Lần nhà tao mà mất đồ, đầu tiên tao tìm chính là mày!” Hành động của Lục Chi Đình khiến Dạ Vị Thanh cực kỳ bất mãn.
Lục Chi Đình : “Hoan nghênh đến tìm, mày mất bao nhiêu, tao đền bấy nhiêu.”
“…Dạ Vị Thanh nên lời: “Mày theo đuổi vợ thể đừng kéo cả tao và Vãn Vãn ? Có thể quan tâm đến cảm xúc của bọn tao một chút ?”
“Không thể!”
“…”
Dạ Vị Thanh và Lục Chi Đình là em, cãi như thế cũng một hai , nhưng tình cảm giữa họ thật sự .
Bữa sáng trôi qua trong những cuộc trò chuyện vui vẻ như .
Ăn xong, Lục Chi Đình và Dạ Vị Thanh công ty, Giang Điềm cũng đến công ty của Thẩm Dịch Thần, chỉ Dạ Vị Vãn một ở nhà.