“Vậy thì cứ chờ giấy khởi kiện từ tòa án thôi. Nếu cô thật sự ký, thì chúng gặp ở tòa nhé.” Lục Chi Đình bình thản .
Kiện cô ? Anh thật sự thể làm chuyện.
“Lục Chi Đình, coi như thấu .”
“Tôi cưới cô cũng là ý của ba cô, chứ di chúc của ba . Chẳng qua là để cô ở bên cạnh mà theo dõi nhất cử nhất động của thôi. Chỉ cần khôi phục ký ức, đối với ba cô mà , đó nghi ngờ gì là một đòn nặng nề. Cho nên ba cô luôn cho khôi phục ký ức, là để ngăn khi chán ghét tất cả, sẽ khiến các trả giá.”
“Chỉ là các ngờ tới, cũng tính toán , đúng lúc Giang Điềm xuất hiện, mang theo lời hứa từng dành cho cô , về tìm . Càng ngờ Tiểu Tịch cũng sự thật, chỉ riêng là . Tôi vẫn luôn các lừa dối. Nếu vì Giang Điềm và Tiểu Tịch, cũng thể nào khôi phục ký ức.”
Tề Chỉ Dĩnh gì nữa, cầm lấy bút và đơn ly hôn bàn, mỉm nhàn nhạt: “Trước khi ký, hỏi một câu.”
“Hỏi , miễn là thể trả lời.”
“Là câu thể trả lời .” Tề Chỉ Dĩnh dừng một chút, “Anh đối với thật sự một chút thích nào ? Tôi cầu xin rung động vì , nhưng ít nhất cũng nên một tia thích chứ?”
“Trước khi khôi phục ký ức, chắc chắn sẽ cô là vợ , là tình yêu duy nhất đời của . bây giờ khôi phục ký ức , nên một chút cũng .”
Nhận câu trả lời của Lục Chi Đình, Tề Chỉ Dĩnh cũng ký tên đơn ly hôn.
Thấy Tề Chỉ Dĩnh nhanh chóng ký tên, đàn ông bụng nhắc nhở: “Cô xem nội dung đơn ly hôn ?”
“Khi hỏi câu hỏi đó, xem xong . Không chỉ là bắt trắng tay ? Được thôi. Tôi thể để cho một xu nào, nếu để thì cũng là cho Giang Điềm. Anh cần cũng . Lục Chi Đình, nhớ, sẽ hận , hận cả đời.”
--- Chương 491 ---
Lãnh Hàn Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-785.html.]
Bàn tay đột ngột dừng
“Cô đấy, thể cho cô thứ, duy chỉ và tâm là thể. Năm bảy tuổi, hứa với Giang Điềm , cô cũng nên đàn ông thì là giữ lời hứa, nếu thì làm yêu vợ và con , làm xây dựng hình ảnh một cha mặt con cái.”
Không ngờ Lục Chi Đình ngay cả việc dạy dỗ con cái cũng nghĩ kỹ . Đáng tiếc, đó là con của và cô. Kiếp cô vĩnh viễn thể một đứa con của riêng với .
Cô thật sự ghen tị với Giang Điềm, bởi vì cô trọn vẹn .
“Sau khi ly hôn, nếu còn gì cần giúp đỡ, cứ việc mở lời. Tôi nhất định sẽ giúp cô hết sức thể.”
“Hừ, gì cần giúp đỡ cả. Bảo cứu ba , thể làm gì , cứu ông , bây giờ ly hôn , sẽ giúp hết sức thể. Lục Chi Đình, điều khiến rốt cuộc làm gì, càng trong lòng , là cái gì? Chúng kết hôn đến giờ, từng bước phòng tân hôn của chúng . Ngày nào cũng để một thủ tiết phòng . Anh làm như , đối với tàn nhẫn ?”
“Nếu ký xong , thì mời cô nhanh chóng dọn khỏi đây.” Lục Chi Đình cầm đơn ly hôn bàn, xong liền rời .
Nhìn bóng lưng đàn ông dần khuất xa, Tề Chỉ Dĩnh với theo: “Lục Chi Đình, sẽ một ngày, sẽ khiến hối hận về lựa chọn ngày hôm nay của .”
Thời gian ba ngày, trôi qua hai ngày. Giang Cẩn Thời vẫn ý định tay. Đối với con bé, thật sự thể xuống tay . Đó là con của , đứa con nuôi lớn. Anh thể tưởng tượng cảnh chúng vắng mặt bên cạnh .
Vào ngày thứ ba, bí ẩn gọi điện đến: “Anh vẫn tay. Cô rốt cuộc gì đáng để lưu luyến, cô đứa con yêu thích nhất, đến mức vì cô mà thành thế ?”
“Ba ngày, bây giờ còn một ngày, Giang Cẩn Thời, chắc chắn sẽ tay ?”
Giang Cẩn Thời trả lời, bởi vì làm thế nào để cô c.h.ế.t mà đau đớn.
Người bí ẩn như thể thấu tâm tư : “Là làm để cô chết? Hơn nữa là c.h.ế.t đau đớn.”
“Tại nhất định để cô chết? Cô đắc tội gì với ? Cô chỉ là một đứa trẻ vô tội.”