Bạch Nhiên tắm xong, nóng trong phòng tắm vẫn tan hết, tùy tiện quấn khăn tắm ngang hông, bước khỏi phòng tắm, ghế sofa châm một điếu thuốc chậm rãi hút. Tiếng điện thoại reo, Bạch Nhiên ngậm thuốc miệng máy: “Alo?”
Đầu dây bên gì đó, Bạch Nhiên bật , khói thuốc tràn cổ họng khiến ho sặc sụa, ho một lúc lâu mới lau những giọt nước mắt sinh lý ở khóe mắt. “Khụ, cứ, cứ để tra , lũ ngốc đó chắc chắn tra gì , khụ khụ, các cũng giúp họ nhiều , để tra càng nhiều thông tin càng .”
Đầu dây bên thêm hai câu, Bạch Nhiên liền dập tắt điếu thuốc: “Biết bịa chuyện ? Chuyện cũng để tao dạy ?”
Cúp điện thoại, Bạch Nhiên đưa điếu thuốc miệng, phát hiện dập tắt nó, liền tiện tay vứt sang một bên, châm một điếu khác.
Tô Bội thường đến công ty muộn hơn nhân viên bình thường một chút, cho nên lúc đang ngủ đánh thức, Tô Bội lúc tức đến chửi bới. Nghe điện thoại, Tô Bội sững sờ, vội vàng xuống giường mặc quần áo.
Đến công ty, Tô Bội bước , cả công ty như đang tang, một tiếng ai oán vang lên. Thấy Tô Bội đến, vội vàng tiến lên: “Tổng tài Tô, tất cả bản vẽ của chúng đều mất hết , hơn nữa nhiều hình ảnh sản phẩm thiện nhưng công bố cũng lộ ngoài ạ.”
“Sao thể như ?” Tô Bội mặt tái mét lùi một bước, “Bản ? Phải bản chứ?”
“Ngoài một bản mang về nhà làm thì còn gì nữa ạ.” Một nhà thiết kế .
Tô Bội chợt nhớ còn một bản lưu bộ bản vẽ của công ty: “Mọi đừng hoảng, đợi một lát.”
Chạy đến văn phòng của , Tô Bội lấy két sắt , tay run đến mức thể bấm đúng mật khẩu, bấm sai mấy mới nhập đúng. Lấy USB cắm máy tính, một màn hình trắng xóa hiện .
Tô Bội lúc hoảng sợ đến mức da đầu tê dại, giày cao gót cũng vững, suýt nữa ngã, may mà thư ký đỡ cô . Cô sững sờ một lúc lâu, đột nhiên nhớ điều gì đó: “! Camera!! Két sắt của động , kiểm tra camera xem ai đến .”
Cùng thư ký đến phòng an ninh, nhân viên phòng an ninh cũng vẻ mặt cay đắng Tô Bội: “Xin Tổng tài Tô, tối qua hack hệ thống camera, hai tiếng mới sửa xong ạ.”
“Ai làm, rốt cuộc là ai làm...” Tô Bội lẩm bẩm, sẽ tổn thất mấy trăm vạn, chỉ mấy trăm vạn, mà còn cả những hình ảnh sản phẩm thiết kế đó lộ , thêm mấy trăm vạn nữa, đền cả công ty cũng đủ.
--- 048 ---
Buổi họp báo đau đầu
Điện thoại đột nhiên reo, Tô Bội vội vàng máy, im lặng một lát, cô dập mạnh điện thoại: “Khương Điềm!!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-77.html.]
“Tôi ngoài một chuyến.” Tô Bội .
“Thế, thế nếu bên đối tác gọi điện đến thì ạ, Tổng tài Tô?” Có hỏi.
“Bảo họ đợi!!” Tô Bội đầu , bước nhanh ngoài.
Xe khởi động, Tô Bội đạp ga, chú ý đ.â.m xe khác. Tô Bội lúc rảnh bận tâm chuyện đó, lùi xe tiếp tục phóng .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Trên đường liên tục vượt xe, vượt nhiều đèn đỏ, đến cổng Thịnh Thiên Trang Trí, bất chấp sự ngăn cản của bảo vệ mà xông thẳng .
“Khương Điềm ? Khương Điềm ở ?” Tô Bội la lớn.
Khương Điềm thấy động tĩnh liền bước : “Sao ? Có chuyện gì?”
Tô Bội thấy Khương Điềm , điên cuồng vung tay định tát mặt Khương Điềm, nhưng Đinh Thành chặn : “Cô chuyện gì thì xin hãy chuyện đàng hoàng, đừng động tay động chân.”
“Anh là cái thá gì?!” Tô Bội trợn mắt Đinh Thành giằng tay .
Có lẽ là do theo Lục Chí Đình, Đinh Thành vốn nhút nhát sợ sệt giờ đây thẳng lưng: “Cô đừng quản là ai, tóm ở Thịnh Thiên chúng đánh là !”
Khương Điềm cũng Tô Bội: “Cô phát điên cái gì đấy?”
“Có cô ?!” Tô Bội tức đến mức mắt đỏ ngầu, trợn mắt Khương Điềm, “Có cô bảo Lục Chí Đình làm như ?!”
“Cô đang gì ? Làm cái gì cơ?” Khương Điềm vẻ mặt mơ hồ, nhưng trong lòng đại khái đoán tối qua Lục Chí Đình chắc chắn làm gì đó.
“Cô bảo Lục Chí Đình hack hệ thống công ty chúng , còn đăng cả hình ảnh sản phẩm thiện lên mạng, cô bảo Lục Chí Đình làm ?!” Tô Bội cố sức giằng tay nhưng vẫn thể thoát khỏi tay Đinh Thành: “Anh bỏ !”
“Tôi bảo làm , nhưng Tô Bội , cô đáng đời!” Khương Điềm lùi một bước, tránh cho nước bọt của Tô Bội b.ắ.n , “Là cô gây sự với , bây giờ như , là báo ứng của cô ?”
“Cô nữa xem!!” Giọng Tô Bội vốn the thé, tiếng hét phát giống như tiếng thìa cạo tường .
Khương Điềm lười tranh cãi với Tô Bội, vẫy tay gọi bảo vệ.