Lục Chi Đình gara, lái chiếc Rolls-Royce , chờ cô ở cổng.
Tề Chỉ Oánh phòng ngủ một bộ quần áo thẳng cửa.
Cô đến bên cạnh chiếc Rolls-Royce , đàn ông trong xe : “Anh Lục, đồ mang đến !”
Nghe lời cô, Lục Chi Đình nghi hoặc cô, hỏi: “Đồ gì?” Anh nhớ gì đưa cho cô cả.
“Chính là bộ trang sức hôm đó chúng mua nhẫn cưới, đặt với đấy. Anh Lục, em đó là quà cưới tặng cho em, nên mau đưa cho em , em định đeo trong đám cưới đấy!”
Lời của Tề Chỉ Oánh khiến đàn ông nhớ đến bộ trang sức để thông tin với nhân viên bán hàng hôm đó.
Tuy nhiên, đó là quà tặng cho cô , mà là tặng cho Giang Điềm, vì bộ trang sức đó thật sự hợp với cô. Không ngờ Tề Chỉ Oánh cho rằng mua tặng cô .
Mặt mũi ?
là mặt dày!
Tề Chỉ Oánh tưởng quên , : “Khương Thi Hàm cho em , hôm nay lấy một hộp trang sức, cô cô hỏi là tặng cho em …”
Lời cô xong Lục Chi Đình ngắt lời: “Đó là tặng cho cô!”
Tề Chỉ Oánh đang vui vẻ, rõ lời , “Anh Lục, em là tặng cho em mà, nên mau đưa cho em !”
Sau đó Lục Chi Đình nữa: “Đó là tặng cho cô!”
“Không… tặng cho ? Vậy là tặng cho ai? Anh Lục, tin mua bộ trang sức đó tặng cho !” Tề Chỉ Oánh tin đó tặng cho cô .
Lục Chi Đình chút mất kiên nhẫn mở miệng: “Em gái sắp sinh nhật , tặng cho em !”
Tặng cho em gái ?
Lục Tiểu Tịch?
Sao thể?
Sinh nhật của cô rõ ràng còn đến!
“Sinh nhật Tiểu Tịch còn đến! Anh tặng quà sinh nhật sớm như làm gì?” Tề Chỉ Oánh hiểu.
“Tiểu Tịch là em gái , mua đồ cho em còn báo cáo với cô ? Tề Chỉ Oánh, kết hôn mà cô quản thẻ ngân hàng của ?” Lục Chi Đình lạnh lùng Tề Chỉ Oánh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-711.html.]
“…” Tề Chỉ Oánh còn lời nào để .
là mua đồ cho em gái cần báo cáo với cô .
thẻ ngân hàng của , cô thật sự quản lý, bởi vì cô ngăn mua đồ cho những phụ nữ khác.
Đã là khi kết hôn sẽ quản cuộc sống riêng của , nhưng làm thể thật sự làm chứ, cô gái nào cũng nhỏ mọn, cho phép chồng, bạn trai của bất kỳ vướng mắc tình cảm nào với những cô gái khác ngoài .
“Hơn nữa, nếu cô còn dám làm gì Giang Điềm nữa, nghĩ chúng cũng cần kết hôn nữa.” Lục Chi Đình xong, lái xe rời khỏi nhà họ Tề, để Tề Chỉ Oánh trong gió.
Tề Chỉ Oánh ngờ bộ trang sức đó mua cho .
Cô cũng Lục Tiểu Tịch bình thường đeo trang sức, Lục Chi Đình làm nhớ mua trang sức cho cô . Sau đó nhớ lời Lục Chi Đình khi , cô dám đoán, đó nhất định là mua cho cô !
Vừa nghĩ đến hộp trang sức đó là mua cho Giang Điềm, Tề Chỉ Oánh tức giận chịu nổi.
“Giang Điềm, cô cứ như âm hồn bất tán ! Rốt cuộc cô cho Lục Chi Đình uống thuốc mê gì mà khiến giúp cô như !”
Tề Chỉ Oánh ngờ, cũng sẽ bao giờ nghĩ rằng khôi phục ký ức.
Tiếp theo, chính là sự trả thù của đối với cả gia đình họ, báo thù cho cha !
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Sáng sớm hôm , Tề Chỉ Oánh dậy sửa soạn đến bệnh viện.
Hôm nay cô mặc một chiếc váy liền màu be, khoác ngoài là chiếc áo khoác gió màu hồng nhạt, chân đôi bốt cao gót trắng cổ thấp, mái tóc xoăn màu nâu xõa lưng.
--- Chương 445 ---
Có chuyện thì thẳng
Cô đến bệnh viện, thấy Giang Điềm đang giường ăn sáng.
“Ồ, ăn sáng nhàn nhã thế cơ !”
Nghe tiếng, Giang Điềm ngẩng đầu lên, là Tề Chỉ Oánh, “Gió nào đưa cô đến đây ? Có thấy đủ thảm, nên đến kích thích một chút? Lại mất trí nhớ gì đó nữa ?”
Tề Chỉ Oánh khẽ mỉm : “Mất trí nhớ? Ừm, vẻ khả thi đấy.” Nói xong, mắt cô thấy hộp trang sức đặt tủ đầu giường, cô đoán sai, Lục Chi Đình thật sự mua cho cô, chứ cho Lục Tiểu Tịch, Lục Chi Đình lừa cô .
Anh bao giờ lừa dối cô , mà giờ đây vì chen tình cảm của họ mà lừa dối cô , trở nên như ?
nghĩ kỹ , từ khi Giang Điềm xuất hiện, Lục Chi Đình đôi khi cứ như biến thành một khác, còn là Lục mà cô từng đây nữa.