Cô gái gì, mà chuyển ánh mắt từ chiếc nhẫn sang cửa sổ.
Người đàn ông cứ thế ôm cô, để cô tựa lòng .
Giang Điềm dựa lòng Lục Chi Đình, từ từ nhắm mắt : Xuân, em tham lam, một chiếm hữu , chứ cùng khác tranh giành , mặc dù em mất trí nhớ, nhớ em, nhưng chỉ cần em nhớ là . Bây giờ khi mất trí nhớ đối xử với em , em sợ sự sẽ mang cho em nhiều nguy hiểm, càng sợ còn kịp ở bên , em còn nữa.
Em cũng là một ích kỷ, giống như vẻ bề ngoài. Em cũng như bao cô gái khác, mắt thể dung chứa một hạt cát, thích khác dòm ngó thích.
Bất kể ký ức của thể khôi phục , đời , đều là em yêu nhất, Xuân, em hối hận vì gặp , càng hối hận vì thích .
Giang Điềm cứ thế tựa lòng đàn ông mà ngủ .
Lục Chi Đình vẫn luôn ôm cô, hề buông lỏng.
Anh cô gái trong lòng, tự trong tim: Điềm Điềm, xin ! Có một chuyện buộc giải quyết, tha thứ cho vì thể cho em . Bất kể con đường phía thế nào, em cũng nhớ rằng, yêu nhất trong lòng vẫn luôn là em. Nếu vì mất trí nhớ, nghĩ chúng hẳn ở bên từ lâu .
Những tổn thương em chịu, đều ghi nhớ trong lòng, những kẻ làm em thương, sẽ trả bộ.
Khi Giang Điềm tỉnh nữa, Lục Chi Đình vẫn ở bên cạnh cô, hề rời .
“À đúng , cuộc thi thiết kế thời trang…” Giang Điềm chợt nhớ đến chuyện cuộc thi thiết kế thời trang.
“Kết thúc , khi em gặp chuyện, việc đó đều giao cho Lưu Sâm sắp xếp .”
“Ồ!”
Cuộc đối thoại cứ thế kết thúc, phòng bệnh chìm im lặng.
Mãi đến khi y tá bước , sự im lặng mới phá vỡ.
“Cô Giang, đến giờ truyền nước .”
“Được!” Giang Điềm đáp lời, đầu với Lục Chi Đình: “Anh về , công ty chắc còn nhiều việc bận.”
“Được , chuyện gì em cứ gọi điện thoại cho .”
Cô gái gật đầu.
Nhìn Lục Chi Đình rời , y tá mới tiêm cho Giang Điềm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-708.html.]
“Cô Giang, bạn trai cô đối xử với cô thật , từ khi cô nhập viện, luôn ở bên cạnh cô, lúc đầu, vì cục m.á.u đông trong não cô loại bỏ nên cô trong phòng chăm sóc đặc biệt, ngoài cửa phòng chăm sóc đặc biệt mỗi ngày. Cô là phòng chăm sóc đặc biệt phép . Mãi đến thời gian , Tổng giám đốc Tần đến tìm , mới rời bệnh viện, khi cô chuyển phòng bệnh , dù bận thế nào cũng sẽ dành thời gian đến thăm cô.”
--- Chương 443 ---
Tôi sẽ khiến cô c.h.ế.t thảm
Lời của y tá khiến Giang Điềm ngẩn : “Cô luôn ở ngoài đó đợi ?”
“Vâng, ngày nào cũng bảo chúng kể tình hình của cô cho . Cho nên cô Giang, cô hạnh phúc, một bạn trai yêu cô.”
Bạn trai?
E rằng bao giờ là bạn trai .
“Anh bạn trai .”
“Ủa…”
Không ?
Nếu bạn trai thì ai sẽ ở đây đợi cô cả ngày, hơn nữa còn là tai nạn xe.
Rõ ràng, y tá tin những gì cô .
“Sao thể chứ? Sao thể ? Nếu thì tại ở ngoài đó đợi cô?” Y tá treo dịch truyền cho Giang Điềm xong, ngoài cửa.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Nếu đó là tự đa tình thì ?”
“Tự… tự đa tình?” Y tá hiểu lời Giang Điềm .
“Trước đây một cô bé suýt c.h.ế.t đuối, một bé cứu cô bé. Sau , cô bé vì lý do gia đình mà bố gửi nước ngoài, mất hai mươi năm, khi trở về, bé là một đàn ông thành đạt, đồng thời cũng còn nhớ cô bé mà từng cứu. Còn cô bé về nước là để tìm bé đó, tình cờ tìm một công ty mạng, cô thi đó.” Giang Điềm ngoài cửa sổ, hồi tưởng về quá khứ của .
“Rồi nữa?” Y tá cảm thấy chắc chắn còn chuyện đó.
“Khi cô bé tổng giám đốc của công ty cùng tên với bé cứu hồi nhỏ, cô làm ở phòng tài vụ của công ty, mục đích là để tìm hiểu thêm về tổng giám đốc của công ty .”
Y tá xuống, lắng Giang Điềm kể chuyện, khi đến đây, cô kìm hỏi: “Vậy cô bé gặp ? Anh chắc là mà cô bé tìm đúng ? Anh cũng nhận cô bé chứ?”
Lục Chi Đình hề về, mà ngoài cửa lắng cuộc trò chuyện của hai .