Lục Cẩn Đường máy, thờ ơ : “Nửa đêm , nhất là chuyện gì quan trọng đấy.”
Tiếng ồn ào ở đầu dây bên , Lục Cẩn Đường với kinh nghiệm dày dặn ngay đó là quán bar.
Giây tiếp theo, giọng Tần Hàm Vũ hối hả pha lẫn tiếng ồn ào truyền đến, : “Cái cô Khương Giáng Lan đó và Bạch Nhiên mà liên lạc riêng với , tuy cụ thể là làm gì, nhưng thể thấy mối quan hệ của hai họ hề tầm thường.”
Đôi mắt đen thẳm của Lục Cẩn Đường đầy vẻ thâm trầm. “Anh đoán sai, Bạch Nhiên quả nhiên vẫn từ bỏ ý định. Chắc là cũng tâm ý tìm Tô Bội thôi, nhưng cảm giác còn hứng thú nhiều với cái hộp nữa, chỉ là tìm Tô Bội để rửa sạch oan ức cho .”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Cậu đúng, mối quan hệ của Khương Giáng Lan với Bạch Nhiên thể là đến mức nào, nhưng vì chuyện cái hộp mà hai họ chắc chắn dính líu. Tuy nhiên, tung tích của Tô Bội đúng là một bí ẩn, nhiều mạng lưới quan hệ như mà tìm cô vẫn một chút manh mối nào, ẩn thật quá kỹ.”
Tần Hàm Vũ chuyển đề tài, : “Ê, xem cô khi nào đại gia nào đó bao nuôi, giấu trong nhà vàng ? Dù thì cô cũng nhan sắc mà.”
“…” Lục Cẩn Đường cạn lời. “Đầu óc mấy chuyện thôi ?”
--- Chương 380 ---
Vô duyên vô cớ
Tần Hàm Vũ ha hả. “Đương nhiên là , nhưng mà cũng , ngoài việc tiếp xúc riêng với Khương Giáng Lan , của chúng điều tra là Bạch Nhiên gần đây qua với nhà họ Lý, chính xác hơn là với cô tiểu thư nhà họ Lý.”
“Nhà họ Lý?” Lục Cẩn Đường nhíu mày, nghi hoặc. “Anh việc gì tiếp xúc nhà họ Lý làm gì? Chẳng lẽ nhà họ Lý cũng nhúng tay chuyện cái hộp ?”
Không trách Lục Cẩn Đường nghi hoặc, nhà họ Lý qua một chút, đó là một gia đình mấy danh giá. Lý Quân Lâm, đầu nhà họ Lý, là một kẻ còn vô dụng hơn cả Tô Trường Thanh, cả đời chỉ sống nhờ phụ nữ.
“Haizz, còn làm gì nữa, chẳng cô tiểu thư nhà họ Lý đó trông vài phần giống vợ , Bạch Nhiên chắc là ‘ lòng đổi ’ còn gì…” Tần Hàm Vũ .
Chỉ thấy Lục Cẩn Đường nghiến răng thầm thì: “Bạch Nhiên, nhất nên sớm dứt bỏ ý định với Điềm Điềm , nếu sẽ phế .”
Tần Hàm Vũ bỗng rùng , vội vàng : “Tớ còn việc bận, cúp máy đây!”
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-607.html.]
Sáng hôm Khương Điềm chuông báo thức làm cho tỉnh giấc. Khi cô vệ sinh cá nhân và xuống lầu, Lục Cẩn Đường sẵn ở bàn ăn .
Nghe thấy tiếng động, Lục Cẩn Đường đầu cô. “Mau đây ăn sáng cho đàng hoàng, tối qua em còn ăn tối, như cho dày .”
Khương Điềm nở một nụ với , ngửi thấy mùi đồ ăn thơm lừng trong khí bước xuống.
Trương Ma múc cho Khương Điềm một bát cơm. Vừa xuống ghế, Khương Điềm đột nhiên buồn nôn khan một trận vô cớ, dày khó chịu vô cùng.
“Em Điềm Điềm?” Thấy Khương Điềm sắc mặt tái nhợt, Lục Cẩn Đường hoảng hốt làm , vội vàng rót một cốc nước ấm đưa cho cô.
“Thiếu phu nhân, chuyện …” Trương Ma dù cũng là từng trải. “Chẳng lẽ…”
Chưa kịp , Lục Cẩn Đường ngẩng đầu Trương Ma. “Trương Ma, dạo bà nấu ăn nhiều dầu quá , là làm món thanh đạm một chút , bà xem Điềm Điềm thế .”
Trương Ma, “…”
Thật món ăn của Trương Ma vẫn như , Khương Điềm yêu thích chính là tài nấu nướng tuyệt đỉnh của bà. Thế nhưng thời gian gần đây, khẩu vị của Khương Điềm ngày càng tệ, cô đoán là do công việc quá mệt mỏi, còn Lục Cẩn Đường cũng nghĩ đến chuyện gì khác.
Sau khi uống gần nửa cốc nước, Khương Điềm mới đỡ hơn nhiều. Cô Trương Ma, : “Trương Ma , nhiều dầu . Chỉ là dạo em lo lắng chuyện ở phòng làm việc quá, khẩu vị lắm, lúc nào rảnh em bệnh viện khám một chút là .”
Trương Ma còn gì đó, Lục Cẩn Đường đột nhiên : “Hôm nay tan làm sớm , đón em bệnh viện khám.”
Khương Điềm nhíu mày. “Không cần , em tự là , với chiều nay em cũng thời gian.”
Khương Điềm để ý đến sắc mặt sa sầm của Lục Cẩn Đường, đến nỗi suốt dọc đường Lục Cẩn Đường đưa cô làm đều tỏ vẻ thờ ơ với cô.
Cuối cùng Khương Điềm nhịn chọc chọc cánh tay Lục Cẩn Đường,
thấy phản ứng gì, chọc chọc thêm nữa, vẫn phản ứng.
Vừa định mở miệng, đàn ông bỗng nhiên giận dữ: “Khương Điềm, em điên !”
“Em làm ? Anh thật là vô duyên vô cớ!” Khương Điềm Lục Cẩn Đường với vẻ mặt vui, đầy khó hiểu.